Chương 1029: Dễ Khiêm, sao ngươi ở chỗ này?
Chương 1029: Dễ Khiêm, sao ngươi ở chỗ này?Chương 1029: Dễ Khiêm, sao ngươi ở chỗ này?
Nguyễn Dễ Khiêm thấy thế, tiếp nhận đề tài nói: “Miên, nếu trong lòng em có vấn đề gì, cứ phát tiết lên người anh đi! Đừng nghẹn ở trong lòng”
Nguyễn Linh Ngọc dù cho không phải, cũng là mẹ của mình, Nguyễn Dễ Khiêm không có biện pháp làm gì với Nguyễn Linh Ngọc, chỉ có thể bảo Thẩm Miên phát tiết như vậy.
Khóe miệng Thẩm Miên nhếch lên, lộ ra một nụ cười tự giễu, “Anh Nguyễn, em căn bản không để lời bác ấy nói ở trong lòng, việc nào ra việc đó, hai người là hai người, bác ấy là bác ấy, tuy rằng mấy người là người một nhà, nhưng em sẽ không đem chuyện mà bác ấy làm áp đặt ở trên người hai người”
Ngữ khí khựng lại, cô lại nói: “Huống hồ, bác ấy nói cũng rất đúng, em xác thật không có lương tâm”
“Miên” Nguyễn Dễ Khiêm nghe vậy, trong lòng một trận khó chịu, tuy rằng Miên nói không có gì, nhưng trong lòng khẳng định không hề dễ chịu.
Thẩm Miên không thích không khí áp lực như vậy, vì thế nói sang chuyện khác: “Người gây họa là La Quân, anh ta nói xử lý xong xe sẽ tới đây, tiền nằm viện, cũng là anh ta đưa”
Vừa nói xong, La Quân liền từ bên ngoài đi đến, nhìn thấy Nguyễn Dễ Khiêm cũng ở đây, hắn hơi hơi sửng sốt.
“Dễ Khiêm, sao anh cũng ở chỗ này?”
Sắc mặt Nguyễn Dễ Khiêm nháy mắt trầm xuống, “La Quân, anh biến ba tôi thành như vậy, anh nói vì sao tôi lại ở chỗ này?”
Còn tưởng rằng người lái xe chính là kẻ lỗ mãng không có mắt nào, không nghĩ tới là La Quân.
Nghe vậy, La Quân tức khắc trố mắt một chút, nhìn nhìn Nguyễn Dễ Khiêm, lại nhìn nhìn Nguyễn Phong, sau đó mới hiểu ra, kinh ngạc nói: “Bác ấy là bác Nguyễn?”
Nguyễn Dễ Khiêm hỏi lại, “Bằng không anh nghĩ là ai?”
“Xin lỗi, nhiều năm không gặp, tôi không nhận ra.” La Quân vẻ mặt xin lỗi, như thế nào cũng không nghĩ tới, giữa trưa uống nhiều một chút, thế nhưng lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Còn may Thẩm Miên và Nguyễn Phong không có vấn đề gì lớn.
Thấy thái độ La Quân còn chấp nhận được, hỏa khí của Nguyễn Dễ Khiêm cũng ít đi một chút, dù sao cũng là người quen, cũng là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tuy rằng giao tình không sâu, nhưng cũng không tính kém.
Hắn nói: “La Quân, anh ở bên ngoài chơi hoa còn chưa tính, hiện giờ còn bắt đầu say rượu lái xe, cũng may không xảy ra việc gì, bằng không, tôi sẽ không de yên cho anh.”
La Quân lại lần nữa liên tục xin lỗi, hắn vốn dĩ đối với Nguyễn Dễ Khiêm tương đối cung kính, hơn nữa là chính mình sai, cho nên thái độ thật sự tốt.
“Việc này xác thật là tôi sai, tôi uống vào chút rượu, có chút say, anh Nguyễn, anh cứ mắng tôi đi!”
Nghe được lời này, Nguyễn Dễ Khiêm trừng hắn một cái, “Dẹp sang một bên đi, ai thích mắng anh?”
Nghe được lời này, La Quân biết, hỏa khí của Nguyễn Dễ Khiêm đã giảm không sai biệt lắm, vì thế lại chạy nhanh xin lỗi Nguyễn Phong, “Bác Nguyễn, còn may bác xuất hiện kịp thời, nếu không, cháu không chỉ hại Thẩm tiểu thư, mà chính cháu đời này cũng bị huỷ hoại.”
Đầu tiên, say rượu lái xe vượt đèn đỏ, vốn chính là trách nhiệm của hắn, Thẩm Miên lại không phải người thường, nếu lần này thật sự đâm Thẩm Miên xảy ra chuyện, sẽ rất khó giải quyết.
Nguyễn Phong nhìn hắn một cái, nói: “Biết sai là tốt, về sau lái xe phải chú ý, không thể uống rượu lái xe vượt đèn đỏ, cần phải tuân thủ luật giao thông”
Tuy rằng Nguyễn Phong ngoài miệng không tiếp tục trách cứ La Quân, nhưng trong lòng lại không đánh giá cao La Quân.
La Quân lại lần nữa gật đầu, cuối cùng nhìn về phía Thẩm Miên, “Thẩm tiểu thư, thật xin lỗi”
Cách lần trước gặp Thẩm Miên ở trường học một khoảng khá xa, ban đầu hắn tính toán tiếp tục theo đuổi Thẩm Miên, nhưng sau lại nhận thức cô gái trên xe hôm nay.
Sau khi hai người ở chung, hắn liền tạm thời quên mất Thẩm Miên.