Chương 1103: Ngươi hù dọa ai đâu?
Chương 1103: Ngươi hù dọa ai đâu?Chương 1103: Ngươi hù dọa ai đâu?
Thẩm Miên nhìn thời gian một chút, hỏi: “Trong vòng một giờ, có thể tới đoàn phim không?”
Tài xế nói: “Có hơi chút khó khăn, bây giờ đang là giờ đi làm, trên đường nhiều xe.”
Nghe vậy, Thẩm Miên chỉ có thể nói: “Không nóng nảy, an toàn là trên hết”
Nói xong, cô gọi cho đạo diễn, nói chính mình dậy muộn, khả năng không có biện pháp đến phim trường đúng giờ, đây là lần đầu tiên Thẩm Miên đến trễ, hơn nữa thái độ của cô vẫn luôn thực lễ phép, đạo diễn tỏ vẻ lý giải, bảo cô trên đường chậm một chút, sẽ an bài suất diễn của cô đến buổi chiều.
Thẩm Miên tỏ vẻ cảm tạ, sau đó cắt đứt điện thoại, lại gọi cho Nguyễn Phong.
“Ba, buổi chiều con phải đóng phim, khả năng không đi được, ba giúp con hẹn vào thứ hai đi! Thứ hai con không có suất diễn”
Nguyễn Phong cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp liên đáp ứng, “Được, con đóng phim đi, ba hẹn lịch xong sẽ thông báo cho con.”
“Vâng”
Một giờ sau, xe tới đoàn phim, tài xế giúp cô mở cửa xe, “Thẩm tiểu thư, đã tới nơi”
“Ừ” Thẩm Miên xuống xe, vừa lúc Từng Nghị cũng vừa đến phim trường, nhìn thấy Thẩm Miên, hắn lập tức chào hỏi, Thẩm Miên hướng hắn cười cười.
Hai người cùng nhau vào phòng hóa trang, nghĩ đến kỹ thuật diễn của Từng Nghị thực không tồi, Thẩm Miên thuận miệng nói: “Sau khi quay bộ này xong, đạo diễn Lục bên kia cũng có một bộ phim muốn quay, nếu anh có hứng thú, có thể đi thử nam số 2 một chút, tôi cảm thấy rất thích hợp với anh.”
Đối với Từng Nghị tới nói, có thể đóng phim, đã là sự tình thực tốt, nơi nào bắt bẻ là nam 1 hay là nam 2?
Hắn cũng là người thông minh, biết Thẩm Miên nếu nói lời này, Lục Niệm khẳng định sẽ không bởi vì sự tình hắn đắc tội với người mà không cần hắn, vì thế lập tức gật đầu nói.
“Có hứng thú, chờ đóng máy, tôi sẽ đi tìm đạo diễn Lục”
“Một vai nam 2, đã cao hứng thành như vậy” Vương Á Mạn Vừa lúc tiến vào, nghe được lời này, không khỏi trào phúng một câu.
Từng Nghị nhíu mày, cũng không phản ứng cô.
Bị người làm lơ, Vương Á Mạn không vui, “Uy, tôi đang nói chuyện với anh, anh không nghe được sao?”
“Vương tiểu thư, chẳng lẽ cô trào phúng người khác, còn muốn người ta phụ họa sao?” Từng Nghị hỏi ngược lại. “Anh.....” Vương Á Mạn tức giận, khinh thường nói: “Khó trách bị phong sát, người như anh, không bị phong sát mới là lạ, cho rằng ôm được một cái đùi là có thể xoay người sao?”
Không chờ Từng Nghị nói chuyện, cô lại nói: “Giống hệt con chó, người ta tùy tiện cho ít chỗ tốt, liền bắt đầu vẫy đuôi.”
Dứt lời, không chờ Từng Nghị nói tiếp, Thẩm Miên liền lạnh lùng ra tiếng, “Vương Á Mạn, nếu cô còn muốn sống ở trong vòng, khuyên cô tốt nhất tích chút khẩu đức, tôi không nghĩ phản ứng cô, không phải bởi vì sau lưng cô có người chống lưng nên sợ cô, là lười đến so đo cùng cô, nhưng nếu chính cô không biết nặng nhẹ chọc giận tôi, tôi cũng có bản lĩnh làm cô xoá tên khỏi giới nghệ sĩ, có tin hay không, tôi có thể làm cô sau khi quay xong bộ phim này sẽ không thể diễn tiếp được nữa?”
Thẩm Miên phần lớn là không nghĩ tham dự vào sự tình lục đục với nhau, cũng không muốn so đo cùng người khác, bởi vì cô cảm thấy thật phiền phức, nhưng việc này không đại biểu, người khác có thể tùy tiện đụng chạm điểm mấu chốt của cô.
“Cô......” Trong lòng Vương Á Mạn hoảng hốt, “Cô hù dọa ai vậy? Cô có biết sau lưng tôi là ai không?”
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “Tôi mặc kệ sau lưng cô là ai, cô cảm thấy, ai sẽ vì cô đồng thời đắc tội Lam Càng và Nguyễn thị? Cô có giá trị này sao?”