Chương 1108: 5 năm trước chân
Chương 1108: 5 năm trước chânChương 1108: 5 năm trước chân
tướng
Thẩm Miên nói: “Tôi chỉ muốn biết, anh Hạ có phải còn sống hay không”
“Đúng vậy” Canh Linh hào phóng thừa nhận, “Anh ấy hiện tại đang ở nhà cũ, cô rất nhanh là có thể nhìn thấy anh ấy”
Nghe vậy, Thẩm Miên xoay người muốn lên xe, lại bị Canh Linh gọi lại, “Thẩm tiểu thư, Hạ Nam đã xuất hiện, sẽ không lại biến mất, cô muốn gặp anh ấy, tùy thời đều có thể thấy, nhưng cô không muốn biết, 5 năm qua đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Anh ấy sẽ nói cho tôi.” Thẩm Miên nói.
“Cô tự tin như vậy?” Canh Linh nắm tay con gái, hơi hơi dùng sức, khóe miệng lại dấy lên một nụ cười trào phúng, “5 năm có thể thay đổi rất nhiều, cũng có thể phát sinh rất nhiều chuyện.”
“Tỷ như?” Thẩm Miên hỏi.
“Tỷ như.....” Canh Linh nhìn thoáng qua con gái, “Đây là con gái của tôi, tên Hạnh Nhi, tên là Hạ Nam đặt, anh ấy nói, Hạnh Nhi là ý nghĩa của người sống sót”
Không chờ Thẩm Miên trả lời, cô lại nói: “Đúng rồi, con bé là tôi mang thai sau khi máy bay xảy ra tai nạn hai tháng, so với con trai Hạ Tiểu Bắc của cô nhỏ hơn mấy tháng” Đôi mắt Thẩm Miên hơi hơi nhíu lại, tay nắm chặt, “Cô muốn biểu đạt cái gì?”
Canh Linh cười một chút, “Thẩm tiểu thư, cô thông minh như vậy, sẽ không không hiểu, cô chỉ là không nghĩ tin tưởng thôi, đúng không?”
Thẩm Miên lại nói: “Cô có cái gì muốn biểu đạt, cứ nói thẳng đi, không cần thiết phải quanh co lòng vòng.”
Canh Linh lại lần nữa cười, cô nói: “Thẩm tiểu thư, kỳ thật tôi rất hâm mộ cô, 5 năm, dù cho đã qua 5 năm, trong lòng Hạ Nam vẫn luôn có cô, dù giữa tôi và anh ấy đã có Hạnh Nhi, trong lòng anh ấy cũng tất cả đều là cô, vì cô, anh ấy không cho Hạnh Nhi gọi anh ấy là ba, cũng không cho Hạnh Nhi gọi anh ấy là cha nuôi, chỉ cho Hạnh Nhi gọi anh ấy là chú, có đôi khi tôi thật không rõ, cô rốt cuộc có mi lực gì, đáng giá cho anh ấy si mê như vậy, dù tôi ở bên anh ấy 5 năm, cũng không thay thế được vị trí của cô ở trong lòng anh ấy”
Nói xong, cô cười khổ một tiếng, “Thẩm tiểu thư, cô yên tâm đi, tôi biết tôi không thể giữ được người không yêu tôi, cho nên tôi thành toàn hai người, tôi mang theo Hạnh Nhi rời đi, coi như tôi chưa từng xuất hiện, mấy năm nay, giữa tôi và Hạ Nam cái gì cũng chưa từng phát sinh, người một nhà các người hãy hạnh phúc ở bên nhau đi!”
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, ngăn chặn cảm xúc trong nội tâm, nói: “Nếu cô thật rộng lượng như vậy, muốn thành toàn người một nhà chúng tôi, vậy cô mang theo Hạnh Nhi xuất hiện ở chỗ này mục đích là gì? Chính là nói cho tôi giữa cô và anh Hạ đã có một đứa con gái, nhưng anh Hạ vẫn cứ thích tôi, cho nên, cô quyết định mang theo con gái rời khỏi phải không?”
“Nếu là như thế này, tôi đây thật đúng là muốn cảm tạ lòng tốt của cô.”
Canh Linh nhíu mày, “Thẩm tiểu thư, cô không cần châm chọc tôi như vậy, tôi là thật sự muốn thành toàn các người.”
“Con gái cô có phải của anh Hạ hay không, tôi không biết, nhưng tôi tin tưởng, anh Hạ sẽ không trong ngắn ngủn hai tháng khiến cho cô mang thai.” Thẩm Miên tin tưởng, dù cho Hạ Nam hết yêu cô, hoặc là nhất thời tỉnh trùng lên não, cũng sẽ không ở trong ngắn ngủn hai tháng liền phát sinh chuyện như vậy.
Canh Linh trào phúng nói: “Ngắn ngủn hai tháng?”
“Thẩm tiểu thư, cô biết, hai tháng ngắn ngủn trong miệng cô, đối với chúng tôi, có bao nhiêu khổ sở không? Lúc trước khi máy bay xuất hiện trục trặc bị rơi, tổng cộng chỉ sống sót mười mấy người, trọng thương hai người, sau khi không được cứu trị, cũng chết đi ở trước mắt chúng tôi, chúng tôi lưu lạc đến hoang đảo, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, có bao nhiêu bất lực?”