Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 1150 - Chương 1150: Tỉnh Thần Có Vấn Đề

Chương 1150: Tỉnh thần có vấn đề Chương 1150: Tỉnh thần có vấn đềChương 1150: Tỉnh thần có vấn đề

5 năm trước, từ sau khi phát sinh sự kiện kia, cảm xúc của cô vẫn luôn không quá ổn định, cũng may Hạ Nam vẫn luôn ở bên cô, cô nghĩ hai người có thể sống như vậy cả đời, tựa hồ cũng không tồi, dù cho không thể cả đời, hai người ở chung một chỗ thời gian dài như vậy, cũng đủ làm Hạ Nam yêu cô.

Như thế nào cũng không nghĩ tới, phát sinh một lần như vậy, cô thế nhưng lại mang thai.

Cô nghĩ tới các loại biện pháp xoá sạch đứa trẻ, cuối cùng đều không thay đổi được gì, sau đó cô bị buộc phải sinh đứa trẻ ra, trong ba tháng đầu đời của đứa trẻ, cô thậm chí muốn trộm giết chết Hạnh Nhi, Hạ Nam tựa hồ phát hiện ra tâm tư của cô, đi nơi nào cũng mang cô và Hạnh Nhi theo, cho nên cô vẫn luôn không có cơ hội.

Sau đó, cô cảm thấy dùng Hạnh Nhi kiêm chế Hạ Nam tựa hồ cũng không tồi, chỉ cần có Hạnh Nhi, Hạ Nam sẽ không bỏ lại cô.

Chỉ là không nghĩ tới, 5 năm, 5 năm thời gian, dù có là hàn băng cũng đã sớm tan chảy, Hạ Nam lại thờ ơ.

Canh Linh bình tĩnh lại, gọi điện thoại về nhà, Mẹ Canh nghe được âm thanh của Canh Linh, đầu tiên là sửng sốt, lúc sau liền lớn tiếng khóc lên, “Con đứa nhỏ này, con còn sống, vì sao không trở lại nhìn xem mẹ và ba con? Chúng ta vì chuyện của con, đều đã vội muốn chết, con còn có cho me và ba con đường sống hay không?”

Nghe âm thanh của mẹ, trong lòng Canh Linh một trận khó chịu.

“Mẹ, thực xin lỗi, con đã khiến cho ba mẹ lo lắng”

“Đừng nói nữa, con hiện tại đang ở nơi nào? Con mau trở lại đi, Hạnh Nhi cũng đã được Hạ Nam đưa về đây, con trở về, một nhà chúng ta có thể đoàn tụ, có cái øì, chờ con trở về, chúng ta lại chậm rãi nói.”

“Mẹ, mẹ nói cái gì?” Canh Linh không bình tĩnh, “Hạ Nam đưa Hạnh Nhi cho mẹ?”

“Đúng vậy!” Mẹ Canh nói: “Không phải con nhờ cậu ta đưa về tới sao?”

Canh Linh cắn răng, “Anh ấy có nói gì hay không?”

“Không có, cậu ấy đưa đứa trẻ đến nơi này liền đi” Mẹ Canh hỏi ra nghi vấn trong lòng, “Tiểu Linh, con nói cho mẹ, đứa nhỏ này có phải do con và Hạ Nam sinh ra hay không? Nếu không phải con của cậu ta cũng không sao, nhưng nếu là con của cậu ta, như thế nào cũng phải bắt cậu ta phụ trách, con là một cô gái, không thể sinh không một đứa trẻ cho cậu ta được.”

Canh Linh trong lòng thực phiền, căn bản không có tâm tình nhiều lời, “Mẹ, việc này mẹ không cần lo, nếu anh ấy đã đưa đứa trẻ trở về, ba mẹ liền trông con bé đi! Nếu không muốn nuôi, hãy đưa đến cô nhi viện”

Canh Linh trả lời thực dứt khoát, không một chút tình cảm.

“Tiểu Linh, con nói gì vậy?” Mẹ Canh và ba canh đối xử với Hạnh Nhi rất tốt, hơn nữa Hạnh Nhi ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ rất thích, đều chuẩn bị tìm trường học cho Hạnh Nhi, “Tiểu Linh, con nói cho mẹ, Hạnh Nhi có phải con gái của con hay không? Có phải con sinh ra hay không?”

“Là con sinh ra.” Canh Linh nói.

Nghe vậy, mẹ Canh thở phào nhẹ nhõm, “Chỉ cần là con sinh là được, là con sinh, chính là cháu ngoại chúng ta, mẹ và ba con sẽ chiếu cố, con về sau đừng nói mấy lời này, để đứa trẻ nghe được không tốt”

Bọn họ chỉ để ý mẹ đứa trẻ là ai, về phần ba, kia căn bản không quan trọng, dù sao đều là cháu của mình.

“Tùy mẹ đi!”

Canh Linh lạnh lùng nói: “Con tắt máy đây”

Hạ Nam thế nhưng đưa Hạnh Nhi đến trong nhà ba mẹ cô, đây là điều Canh Linh không nghĩ tới.
Bình Luận (0)
Comment