Chương 1301: Anh Hạ tưởng hảo chu đáo!
Chương 1301: Anh Hạ tưởng hảo chu đáo!Chương 1301: Anh Hạ tưởng hảo chu đáo!
“Không có việc gì” Thẩm Miên lắc đầu nói: “Chỉ cần ăn thanh đạm một ít sẽ không nôn nghén quá nghiêm trọng.”
“Vậy phương diện dinh dưỡng của cậu có thể theo kịp hay không?” Dương Tiểu Tế vẻ mặt đau lòng, “Cậu xem cậu gần đây gầy đi nhiều như vậy, khẳng định là Bảo Bảo đã hấp thu hết dinh dưỡng của cậu, chờ sau khi hắn sinh ra, tớ khẳng định sẽ đánh mông hắn”
Thẩm Miên phụt cười, “Chờ đến năm tháng sau thể trọng của tớ ít nhất cũng phải tăng mười mấy cân”
Lý Thơ Bình hỏi: “Miên, bộ phim này của em sẽ quay ở đâu? Chị dù cho có xem được cửa hàng, cũng không trang hoàng xong nhanh như vậy, dù sao chị cũng không có chuyện gì để làm, đến lúc đó có thể mỗi ngày nấu cơm đưa qua cho em.”
“Ở vùng ngoại thành” Thẩm Miên cảm động nói: “Chị Thơ Bình, chị không cần lo lắng cho em, anh Hạ đã an bài xong, đến lúc đó anh ấy sẽ mời chuyên gia dinh dưỡng đến đoàn phim cùng em, chỉ là đến lúc đó em khả năng sẽ không thường xuyên trở về, nếu chị có chuyện gì, cứ trực tiếp liên hệ với anh trai em, anh ấy sẽ giúp chị.”
Nói đến đây, Thẩm Miên lại nói: “Đúng rồi, chị còn chưa có điện thoại của anh em đi! Chị lưu vào đi! Nói không chừng khi nào đó sẽ cần.”
Dương Tiểu Tế ở một bên lại phát ra âm thanh hâm mộ, “anh Hạ suy nghĩ thật chu đáo!”
Thẩm Miên phụt cười, nghĩ thầm, Dương Tiểu Tế đến lúc đó khả năng sẽ càng kinh ngạc.
Hạ Nam tính toán đến lúc đó còn cùng cô ở trong nhà xe, về phần Hạ Tiểu Bắc, anh ấy mỗi ngày sẽ đón đưa đi đoàn phim.
Nói trắng ra chính là, một mình cô đóng phim, một nhà ba người đều dọn đến đoàn phim.
Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Dễ Khiêm liền lái xe tới đón Lý Thơ Bình, bởi vì hắn tới tương đối sớm, Lý Thơ Bình cũng chưa kịp ăn sáng, khi ở trên đường, xuất phát từ lễ phép Lý Thơ Bình dò hỏi Nguyễn Dễ Khiêm đã ăn sáng chưa, Nguyễn Dễ Khiêm nhàn nhạt nói.
“Còn chưa có, em cũng chưa ăn đi? Chúng ta đi ăn sáng trước, sau đó lại đi xem cửa hàng! Sớm như vậy, chúng ta đi khả năng cũng không tìm thấy người”
“Vâng.”
Lý Thơ Bình gật đầu đáp ứng.
Nguyễn Dễ Khiêm đưa Lý Thơ Bình đến một nhà hàng hắn thường xuyên ăn sáng, hai người mới từ trên xe xuống dưới, chủ quán liền cười chào hỏi cùng Nguyễn Dễ Khiêm: “Nha! Đây là người yêu của cháu đi? Thật là xinh đẹp”
Lý Thơ Bình đỏ mặt lên, còn tưởng rằng Nguyễn Dễ Khiêm sẽ giải thích, lại không nghĩ rằng hắn chỉ cười cười, sau đó hỏi Lý Thơ Bình ăn cái gì.
Lý Thơ Bình càng không được tự nhiên, tùy tiện chọn mấy thứ ăn vặt, hai người liền đi vào trong tiệm.
Thấy sắc mặt cô đỏ ửng, Nguyễn Dễ Khiêm tựa hồ hiểu ra, thoải mái hào phóng giải thích: “Em đừng để ý, anh thường xuyên ăn sáng ở đây, bác ấy rất nhiệt tình, khả năng trước nay chưa từng thấy anh đưa cô gái nào đến, cho nên nghĩ lầm em là bạn gái của anh”
“Không có việc gì.”
Lý Thơ Bình cười cười, trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ quái.
Ngày hôm qua bị người khác hiểu lầm, Nguyễn Dễ Khiêm cũng không giải thích, là không ngại bị hiểu lầm sao?
Bản thân Lý Thơ Bình cũng chưa chú ý tới, cô thế nhưng lại đang suy đoán tâm tư của Nguyễn Dễ Khiêm.
Ra khỏi nhà hàng ăn sáng, Nguyễn Dễ Khiêm liền trực tiếp mang cô đi trung tâm thương mại mới, nơi này quy mô rất lớn, so với cái hôm qua lớn gấp đôi, rất nhiều mặt tiền cửa hàng bắt đầu trang hoàng, hiển nhiên đều đã cho thuê, hai người đi dạo một vòng, cuối cùng ở lầu 3 thấy được một cửa hàng có mặt tiền khá lớn.