Chương 161: Biến sắc mặt
Chương 161: Biến sắc mặtChương 161: Biến sắc mặt
“Mo đi lấy đũa cho các cháu.” Cao Trường Xuân làm bộ muốn đi phòng bếp, nếu Lục Tư Viễn mỗi ngày đều tới, cô nhất định sẽ không cao hứng, nhưng đứa nhỏ Lục Tư Viễn này xem như hiểu chuyện, ngày thường không tới, ngẫu nhiên tới một lần, cũng không ở lại đây ăn cơm.
Cho nên, công phu trên mặt, cô cùng Lục Đại Thừa mới giống nhau, nguyện ý làm một chút.
Rốt cuộc, có đứa cháu ngoại này ở đây, cũng giúp cô bớt được không ít sự tình, liền tỷ như lần trước eo cha chồng bị đau tương đối nghiêm trọng, không xuống được giường, nếu không có Lục Tư Viễn chiếu cố, thì cô sẽ phải hầu hạ ăn uống.
Vào trong thành phố bán đồ, còn có đồng ruộng của cha chồng, đều trông cậy vào Tư Viễn trợ giúp.
“Không cần mợ.” Lục Tư Viễn gọi cô lại, “Chúng cháu đã ăn cơm rồi, cháu lại đây là muốn hỏi một chút, bí đao trong nhà trồng còn nhiều hay không”
“Bí đao?”
Lục Đại Thừa cùng Cao Trường Xuân nhìn thoáng qua lẫn nhau, đều hoài các tâm sự, phỏng đoán, Lục Tư Viễn lại đây, không phải là muốn lấy bí đao chứ?
Cao Trường Xuân cười có chút miễn cưỡng, “Có là có, nhưng không nhiều lắm, năm nay vốn dĩ cũng không trồng nhiều bí đao, người ăn lại nhiều” Cô muốn nói không có, nhưng để ở trong phòng bếp, nếu bị Lục Tư Viễn nhìn thấy cũng không tốt! Cho đi thì cô lại đau lòng.
Hiện tại sắp đến tết đồ ăn đắt đỏ, một nhà năm người bọn họ dùng bữa tương đối tốn, một quả bí đao chỉ ăn được một ngày.
“Cháu và ông ngoại có phải không còn đồ ăn hay không?” Lục Đại Thừa cũng đau lòng, không muốn cho, nhưng kia dù sao cũng là cha của chính mình, nếu thật không có đồ ăn, hắn cũng không thể mặc kệ.
Lục Tư Viễn cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, thấy rõ cảm xúc của hai người, nhưng hắn cũng không chọc thủng.
“Cháu cùng ông ngoại vẫn có đồ ăn” Hắn chỉ chỉ Thẩm Miên, “Nhà bạn ấy có thân thích ở trong thành phố làm việc ở nhà ăn, hiện tại muốn mua một ít bí đao, cho nên cháu dẫn bạn ấy tới hỏi cậu mợ một chút, nhà cậu mợ nếu có bí đao ăn không hết, có thể bán cho bạn ấy một ít”
“Mua bí đao?”
Ánh mắt Cao Trường Xuân sáng lên.
Chú ý tới biến hoá trên thần sắc của cô, đáy mắt Thẩm Miên hiện lên một tia giảo hoạt, cô giả vờ phải rời đi, “Tư Viễn, nếu bí đao trong nhà cậu ngươi không nhiều lắm, vậy ngươi mang ta đi nhà khác nhìn xem đi!”
“Cô gái nhỏ từ từ.” Vừa thấy cô phải đi, Cao Trường Xuân không nhịn được, chạy nhanh gọi cô lại, vốn đang cho rằng cô gái nhỏ này chính là bạn học của Lục Tư Viễn, tới tìm Lục Tư Viễn chơi.
Tâm còn nghĩ, cô gái lớn như vậy, còn chạy tới nhà bạn học nam chơi, người lớn trong nhà cũng mặc kệ, không nghĩ tới là tới mua bí đao.
Trong nhà còn khoảng hai mươi quả bí đao, có thể ăn đến tháng giêng sang năm, mỗi ngày ăn bí đao, cũng đã sớm ngán, hiện tại có người tới cửa mua, có thể đổi thành tiền, trong lòng cô vui đến nở hoa.
Sao có thể để người rời đi?
Cô cũng không rảnh lo những lời vừa rồi đã qua nói, chạy nhanh sửa miệng, “Nhà của chúng ta có bí đao, còn rất nhiều, cháu tính toán muốn mua bao nhiêu bí đao?”
Lục Đại Thừa cũng chạy nhanh đưa hai người đến phòng bếp, “Cháu xem số bí đao này có đủ hay không? Nếu không đủ trong phòng phía tây vẫn còn”
Thẩm Miên nhìn thoáng qua, trong đống rơm ở phòng bếp thả bảy, tám quả bí đao, mỗi quả cũng phải hơn hai mươi cân, bởi vì Cao Trường Xuân trồng tương đối tốt, hình dạng cùng màu sắc bí đao đều rất đẹp.
“Mua hết sao?” Lục Tư Viễn hỏi Thẩm Miên, hắn biết, Thẩm Miên hiện tại không có tiền, hắn mỗi lần bán sọt, sau khi trở về đều giao tiền cho ông ngoại, cho nên hắn cũng không có tiền.
Vạn nhất mua quá nhiều bí đao, lại không có tiền trả, như vậy lòi ra thanh danh không tốt, lần sau nếu còn muốn mua bí đao, liền không dễ dàng.