Chương 256: Gặp nạn 3
Chương 256: Gặp nạn 3Chương 256: Gặp nạn 3
Cẩu Tử cũng là vẻ mặt tò mò, hắn chỉ vào nam nhân vóc dáng cao, nói với Thẩm Miên: “Ngươi hôn Đại Trụ một chút.”
“Tránh ra một bên đi”
Từ Hải Dương không cao hứng đẩy Cẩu Tử ra, đây là người hắn nhắm đến, hắn còn chưa có xuống tay đâu, bảo cô hôn người khác là có ý gì?
Cẩu Tử cười ngượng ngùng một chút, “Ta không phải là quá kích động sao?”
Đại Trụ lại nói: “Thứ này giống như không quá linh, cô bé cũng chưa có phản ứng gì”
Từ Hải Dương cũng phát hiện ra, tuy rằng hắn không thích Thẩm Miên hôn Đại Trụ, nhưng Thẩm Miên một chút phản ứng đều không có, liền chứng minh bột nghe lời này là giải
Hắn không chết tâm, lại chỉ chỉ gương mặt của chính mình, “Tới, hôn anh một chút đi”
Đợi một lúc, vẫn không thấy Thẩm Miên có phản ứng.
Cẩu Tử nhìn tình huống này, tức đến vỗ đùi, mắng nói: “Con mẹ nó, đây là mua phải thuốc giả rồi, ngươi xem nó như đứa ngốc, căn bản không nghe lời, hẳn nên sửa tên thành bột dại.”
Đại Trụ nói: “Nó sẽ không ngu đi chứ?”
Từ Hải Dương cũng có chút phát sầu, vạn nhất cô khờ thật, vậy thì không thú vị?
“Trước đừng động, trói con bé xong lại nói, có khi đợi dược hiệu hết, nó lại khôi phục bình thường”
Cẩu Tử từ trên xe bắt lấy dây thừng, một bên buộc chặt tay chân Thẩm Miên, một bên nói: “Khờ cũng tốt”
Dư lại, hắn không nói tiếp, nhưng trong lòng mọi người đều đã hiểu.
Nếu Thẩm Miên khờ thật, vậy mặc kệ chút nữa bọn họ làm cái gì, việc này đều sẽ không truyền ra ngoài.
Đại Trụ từ trên xe bắt lấy một cái khăn lông xám xịt, vừa thấy chính là rất lâu chưa giặt qua, trực tiếp nhét vào trong miệng Thẩm Miên.
Từ Hải Dương thấy cổ Thẩm Miên bị thít chặt hiện ra một vệt đỏ, vì thế lấy khăn lông trong tay Đại Trụ.
“Đừng nhét, vạn nhất nghẹn chết thì làm sao?”
Cẩu Tử lại không yên tâm nói: “Vạn nhất dược hiệu hết, con bé lại kêu cứu mạng thì làm sao? Cứ nhét vào đi! Đừng nhét quá nhiều.”
Cô bé này giọng quá lớn, rống lên giống như cái loa.
“Được!”
Từ Hải Dương suy ngẫm cũng đúng, vì thế chỉ nhét một góc khăn lông ngăn chặn miệng Thẩm Miên.
Làm xong hết thảy, ba người trực tiếp nhét Thẩm Miên vào bao tải, sau đó Đại Trụ không chút nào cố sức nhấc Thẩm Miên tới trên xe gỗ.
Thẩm Miên ban đầu ánh mắt dại ra, giờ phút này tròng mắt mới linh hoạt chuyển động lên, trên mặt chậm rãi có biểu tình.
Một đá vừa rồi của Từ Hải Dương không nhẹ, eo cô đau lợi hại.
Còn may cô phản ứng nhanh, làm ba người thả lỏng cảnh giác, tay nhẹ nhàng giật giật, phát hiện bọn họ trói cũng không chặt, cô thở phào nhẹ nhõm.
Xe gỗ đong đưa lên, bọn họ tính toán lôi chính mình đi, trong lòng Thẩm Miên đều đã hiểu, nhưng không có biện pháp khác, nếu vừa rồi cô phản kháng lại lợi hại một chút, bọn họ nói không chừng sẽ trực tiếp đánh ngất cô, đến lúc đó càng khó làm.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, tựa hồ không chú ý tới cô, Thẩm Miên chậm rãi phun khăn lông trong miệng ra, sau đó lại chậm rãi bắt đầu vặn vẹo cổ tay, ý đồ rút tay ra......
Mà lúc này, bác béo trong thôn đến nhà họ Trương xem TV thấy Chu Lan Phương cũng ở đây, cô thuận miệng nói: “Lan Phương, tôi vừa rồi nghe được có người kêu cứu mạng, nhưng kêu hai tiếng liền không có động tĩnh nữa, âm thanh có hơi chút giống Miên nhà ngươi, Miên hiện tại đang ở trong nhà sao?”
Sương mù dày đặc, cô thấy không rõ lắm tình huống bên ngoài thôn, không xác định có phải chính mình gặp ảo giác hay không, chỉ có một mình, cô cũng không dám ra thôn xem xét.
Rừng cây nhỏ chỗ cửa thôn trước kia có người treo cổ, mọi người ngày thường đều nói địa phương kia tà khí, còn có người từng nhìn thấy quỷ Ở kia, cho nên nghĩ đến địa phương kia, cô liền có chút sợ.