Chương 255: Gặp nạn 2
Chương 255: Gặp nạn 2Chương 255: Gặp nạn 2
Thẩm Miên vừa rồi cho rằng chính mình đã bị kéo chết, không nghĩ tới nam nhân đột nhiên buông lỏng tay, cô kịch liệt ho khan một hồi, hít sâu từng ngụm không khí mới mẻ.
Đầu óc cô bay nhanh vận chuyển, suy tư khả năng chạy trốn.
Ba nam nhân, bất luận một người nào ra tay, cô đều không đánh lại, huống chi ba người còn đi cùng nhau.
Hiện giờ chỉ có thể dùng trí để thắng.
Rõ ràng đã hoãn lại đây, nhưng cô làm bộ chưa có hoãn lại, tiếp tục ho khan, nam nhân vóc dáng cao vẫn luôn bắt lấy mũ cô không buông tay, vì phòng ngừa cô bỏ chạy.
Thấy cô vẫn luôn ho khan, hắn có chút không kiên nhẫn.
“Hải Dương, bây giờ nên làm sao? Tổng không thể vẫn luôn ở đây đi?”
Vạn nhất có người tới, sự tình liền phiền toái.
Từ Hải Dương nhìn Thẩm Miên một cái, vuốt cằm suy tư, chỉ huy Cẩu Tử, “Đi lấy bao tải cùng dây thừng lại đây, xe cũng kéo tới.”
Vừa rồi vẫn luôn vội vàng đuổi theo Thẩm Miên, cũng chưa mang lên.
“Được” Cau Tử lên tiếng, xoay người chạy ve phía rừng cây nhỏ.
Trong lòng Thẩm Miên lại lộp bộp một tiếng, tâm đều lạnh đi một nửa, bọn họ muốn trói cô lại nhét vào bao tải mang đi?
Tuy rằng còn chưa có bị mang đi, nhưng hậu quả, dùng ngón chân cũng biết.
cô tình nguyện bọn họ ngay tại chỗ đánh cô một trận còn hơn.
“Mày không phải nói đã cho nó ăn bột nghe lời sao?”
Nam nhân vóc dáng cao có chút nghi hoặc nhìn Thẩm Miên, từ phản ứng vừa rồi của cô tới xem, không giống như là đã ăn bột nghe lời.
Từ Hải Dương cũng thực nghi hoặc, hắn mắng nói: “Khẳng định là con bé chết tiệt kia không dựa theo ta nói làm, ngày mai ông đây sẽ đi thu thập nó.”
“Có khi nào là chưa phát tác hay không?” nam nhân vóc dáng cao suy đoán, “Bột này không phải nói mười lăm phút sau mới có tác dụng hay sao?”
Mắt Từ Hải Dương lộ ra nghi hoặc, tựa hồ cũng đang suy tư khả năng này.
Thẩm Miên thấy hai người nói chuyện nhập tâm, lực chú ý không có ở trên người mình, cô hít sâu một cái, lôi kéo giọng lớn tiếng hô lên.
“Cứu mạng! Cứu mạng......” “Mẹ nó......”
Nam nhân phản ứng lại đây, duỗi tay bưng kín miệng Thẩm Miên, Từ Hải Dương tức giận đá chân vào trên eo Thẩm Miên, một chân này của hắn dùng sức không hề nhỏ, Thẩm Miên cảm giác eo đều mau chặt đứt.
“Cô gái nhỏ, còn rất giảo hoạt” nam nhân vóc dáng cao hừ lạnh một tiếng.
“Trễ chút thu thập ngươi.”
Từ Hải Dương cũng là một bụng hỏa khí, cô gái nhỏ quá linh cơ, thiếu chút nữa bị cô gọi người tới.
“Các ngươi có chuyện gì vậy? Hai nam nhân còn không trông được một đứa trẻ? Nếu như bị nó gọi người tới thì sao?” Cẩu Tử hoảng hoảng loạn loạn lôi kéo một cái giá xe gỗ lại đây.
Đây là xe dùng để kéo lương thực sau khi thu hoạch, một lần có thể kéo ngàn cân, ba người cảm thấy dùng xe đạp chở Thẩm Miên quá dẫn người chú ý, dùng cái này, người khác sẽ cho rằng họ đang kéo lương thực.
“Cô gái nhỏ khôn như yêu tỉnh.”
Từ Hải Dương oán giận một câu, đột nhiên phát hiện Thẩm Miên có hơi chút an tĩnh quá mức, ngay cả khi hắn đá cô, cô giống như cũng không giãy giụa, không phải bị hắn đá chết chứ?
Hắn hoảng hốt, vội vàng xoay đầu Thẩm Miên lại đây, chỉ thấy ánh mắt cô dại ra, giống như bị mất hồn. Ba người nhìn lẫn nhau một cái, Cau Tử hoàn hồn trước hết, “Đây là.....bột nghe lời phát huy dược hiệu sao?”
“Nhìn dáng vẻ giống lắm” nam nhân vóc dáng cao gật đầu.
Ánh mắt Từ Hải Dương chợt lóe, nói với Thẩm Miên: “Hiện tại anh buông em ra, em không cần kêu”
Đợi một hồi, lại không thấy Thẩm Miên ra tiếng, hắn chậm rãi buông tay ra, Thẩm Miên quả nhiên không lớn tiếng kêu to nữa, biểu tình hắn tức khắc trở nên hưng phấn.
“Đồ vật này có tác dụng thật”
Hắn trước đó còn lo lắng mua phải giả dược.