Chương 267: Đây là bột mì
Chương 267: Đây là bột mìChương 267: Đây là bột mì
Hạ Nam đánh xe vào ven đường dừng lại, “Còn có việc gì sao?”
“Em muốn cho bác sĩ nhìn xem cái này” Thẩm Miên đưa gói thuốc cho Hạ Nam.
Hắn tiếp tiếp nhận gói thuốc, “Nơi nào tới?”
Cổ họng Thẩm Miên lúc này cũng tốt hơn một ít, nói chuyện không phải cố hết sức nữa, cô nhẹ giọng nói, “Đây là Từ Hải Dương đưa cho Tư Vũ, để em ấy cho em uống, nói cái này là bột nghe lời, em lặng lẽ đánh tráo.”
Nghe vậy, thần sắc Hạ Nam lạnh lùng, dám dùng loại này với một cô gái nhỏ như vậy, phía trước xuống tay quả nhiên nhẹ.
Hắn mở gói giấy ra nhìn một hồi, lại ngửi một chút, lúc sau nhéo một chút ở trên ngón tay nghiền áp, cuối cùng đặt ở trong miệng nếm thử, Thẩm Miên hoảng sợ, vội nói.
“Anh Hạ, đây là dược phẩm.”
Vạn nhất ăn vào xảy ra chuyện thì làm sao?
“Không có việc gì”
Hạ Nam nếm một chút, một lát sau, nhàn nhạt nói: “Đây là bột mì”
“Mì, bột mì?”
Thẩm Miên có chút dở khóc dở cười, làm nửa ngày, cô thay đổi công cốc.
Hạ Nam bắt được trọng điểm trong lời nói trước đó của cô, “Từ Hải Dương là đầu xỏ bắt em?”
“ Vâng” Thẩm Miên gật đầu, cô cũng không gạt Hạ Nam, đại khái nói một chút ân oán cùng Từ Hải Dương, đương nhiên, cô cũng khai ra Chu Tư Vũ.
Càng nghe, thần sắc Hạ Nam càng lạnh, “Về sau gặp phải loại chuyện này, cần kịp thời nói cho anh.”
Nếu hắn sớm biết rằng Từ Hải Dương quấy rầy cô, căn bản sẽ không cho Từ Hải Dương cơ hội gây án.
“Vâng.”
Thẩm Miên ngoan ngoãn gật đầu.
Cô trước đó là sợ thêm phiền toái cho Hạ Nam, cho nên mới không nói, hơn nữa, Hạ Nam lại không phải bảo tiêu tư nhân của cô.
Tuy rằng hắn nguyện ý giúp cô, đáng thương cô, nhưng cô cũng không thể giống con trùng hút máu nhìn chằm chằm hắn.
Nghĩ nghĩ, cô truy vấn, “anh Hạ, em họ Tư Vũ cũng coi như tham gia chuyện này, cơ hội đưa cô vào ngục giam có lớn không?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Không lớn” Hạ Nam mặt vô biểu tình phân tích: “Thuốc bột là giả, em cũng không có chứng cứ chứng minh cô ta bỏ vào, dù cho Từ Hải Dương khai ra cô, cô cũng sẽ nói chính mình là bị hiếp bức, hơn nữa cô là vị thành niên, nhiều nhất chỉ bị giáo dục miệng một ít”
Đổi cách nói, nếu Từ Hải Dương không có khai ra Chu Tư Vũ, vậy cô liền càng không có việc gì.
Trong lòng Thẩm Miên cũng đại khái đoán được một ít, cho nên cũng không quá thất vọng.
Cô thở dài một hơi, “Tiện nghi cho cô ta.”
Hạ Nam nhìn cô một cái, vẫn chưa hé răng.
Ô tô đi ngang qua giao lộ Mã Thụ Truân, cô vội vàng nói: “anh Hạ, em xuống xe ở đây là được rồi” Đều sắp giữa trưa, cô còn chưa có đi nhà họ Lục, Lục Tư Viễn khẳng định lo lắng hỏng rồi.
Hạ Nam nhướng mày, “Còn muốn đi vào trong thành phố?”
Thẩm Miên lắc đầu, “Hôm nay không đi, quá muộn, nhưng em phải cùng Lục Tư Viễn nói một tiếng, hắn hiện tại khẳng định rất lo lắng cho em”
“Em đi về trước đi, anh giúp em truyền lời.”
“.... Vâng!” Hắn cũng chưa dừng xe, Thẩm Miên chỉ có thể đáp ứng, “Phiền toái anh, anh Hạ.”
“Không tính là phiền toái.”
Thẩm Miên: “......”
Lặng lẽ ngó hắn một cái, cô nghĩ thầm, hắn kiểu này, nếu là đặt ở kiếp trước, đó chính là nam thần cao lãnh.
Có thể ngồi ở trên xe hắn, là sự tình bao nhiêu người hâm mộ!
Kiếp trước cô tưởng cũng không dám tưởng.
Xe rất nhanh đã tới cửa thôn, Thẩm Miên cùng Hạ Nam từ biệt xuống xe, kết quả phát hiện hắn cũng xuống xe.
Cô chạy nhanh xua tay, “anh Hạ, không cần đưa, chính em trở về là được”
“Không tính toán đưa em” Hắn nói.
Thẩm Miên quẫn bách, quả nhiên là cô suy nghĩ nhiều.
Thấy bộ dáng quẫn bách của cô, đáy mắt hắn hiện lên một tia ý cười, đây là lần thần sắc hắn hòa hoãn nhất trong hôm nay kể từ lúc ở bên cô đến bây giờ.