Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316: Lo Chuyện Bao Đồng

Chương 316: Lo chuyện bao đồng Chương 316: Lo chuyện bao đồngChương 316: Lo chuyện bao đồng

“Ngươi còn dám nói sao.” Nhắc tới việc này, Lục Tư Viễn liền tức giận, giọng không khỏi tăng lớn, “Ta chờ sốt ruột muốn chết, lo lắng đến không được, ngươi đi dạo phố mua đồ, ngươi không biết trở về nói một tiếng hằng đi mua sao?”

Hắn chưa thấy qua đứa trẻ nào làm người nhọc lòng như vậy.

Thẩm Miên đào đào lỗ tai bị hắn la cho chấn đến tê dại, “Ngươi không thể nhỏ giọng nói chuyện được sao? Lỗ tai ta đều sắp bị ngươi la cho điếc.”

Oắt con, la lối cái gì!

“Nhỏ giọng thì ngươi sẽ không nhớ.”

Lục Tư Viễn lại tăng lớn giọng một chút.

“Ngươi lại rống ta một câu nữa thử xem.” Thẩm Miên cũng có tính tình, đôi mắt trừng lớn, rống so với hắn còn lớn tiếng hơn, tựa như gà trống nổi giận.

Bị cô rống như vậy, hỏa khí của Lục Tư Viễn mạc danh liền ít đi một chút, thái độ nháy mắt mềm xuống.

Hắn nhảy lên xe bò, không đủ tự tin nhỏ giọng nói thầm một câu, “Ngươi cho rằng giọng lớn liền có lý sao? Hung dữ như vậy, về sau ai dám lấy ngươi?”

“Lo chuyện bao đồng” Thẩm Miên hung ba ba trừng mắt nhìn hắn một cái, đừng nói, rống thật là có tác dụng, khó trách mọi người đều thích rống lớn, lực chấn nhiếp thật mạnh.

“Ta nhường ngươi một chút, ngươi còn hếch cái mũi lên mặt.....” Nói được một nửa, hắn đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm băng keo cá nhân bên tai Thẩm Miên hỏi, “Đây là có chuyện gì?”

Mới đi một lúc, sao lại bị thương?

“Không có gì” ánh mắt Thẩm Miên chợt lóe, bắt đầu bịa đặt lung tung, “Đi mua đồ, không cẩn thận vướng một chút”

Tính tình hắn táo bạo, nếu biết là Vương Nhị Phượng đánh, ngày mai chắc chắn sẽ đi tìm việc, cô không nghĩ khiến sự tình nháo lớn.

Lục Tư Viễn không nghi ngờ, mắt sắc lại chú ý tới dây buộc tóc của Thẩm Miên cũng thay đổi, cô không mang theo tiền, không cần nghị, lại là Hạ Nam mua cho cô.

Cũng không rõ là sao, nhưng hắn cảm thấy có chút hơi buồn bực.

Khi Hạ Nam trở lại trong xe, Nguyễn Dễ Dương đang nằm ở trên ghế phụ ngủ, nghe được thanh âm, hắn mở mắt ra nhìn nghiêng, thấy là Hạ Nam đã trở lại, hắn lập tức ngồi thẳng thân mình, rất có hứng thú hỏi.

“Sự tình đã xử lý tốt rồi sao?” “n”

Hạ Nam mặt vô biểu tình lên tiếng, rõ ràng không nghĩ nói nhiều đến đề tài này.

Nguyễn Dễ Dương lại không tính toán cứ như vậy buông tha hắn, “Anh cùng cô gái nhỏ kia là quan hệ gì?”

“Một người bạn” Hạ Nam nói.

“Một người bạn?”

Nguyễn Dễ Dương bắt được trọng điểm trong lời nói của hắn, cô gái nhỏ trong nhà Hạ Nam không nhiều lắm, không phải em gái, mà là bạn, điều này càng làm cho hắn thêm tò mò.

“Anh Nam, anh từ khi nào lại kết giao với bạn là vị thành niên vậy?”

Hạ Nam ngó hắn một cái, “Vừa tới Lê Thành liền muốn kiếm chuyện?”

Nguyễn Dễ Dương sờ sờ mũi, “Ta cũng không dám”

Hắn thở dài một hơi, hơi mang theo tiếc hận nói, “Lúc trước anh đi tham gia quân ngũ, ta không cảm thấy ngoài ý muốn, ta biết anh vẫn luôn có mộng núi sông, nhưng ta không nghĩ tới, anh thế nhưng sẽ đột nhiên xuất ngũ, anh có biết ông nội lúc biết tin tức này, đã phát hỏa lớn như thế nào không?”

Nhớ tới cảnh tượng lúc đó, hắn đều có chút phát run, đó là lần đầu tiên hắn thấy ông nội Hạ phát hỏa khí lớn như vậy. Hạ Nam từ nhỏ đã ưu tú, vẫn luôn là niêm kiêu ngạo của nhà họ Hạ, hắn nhập ngũ, là lựa chọn của chính hắn, cũng là vinh quang của gia tộc.

Mà hắn cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, lập được rất nhiều công lao hạng nhất, nếu tiếp tục đi xuống, tiền đồ không thể hạn lượng, khi mọi người đều đầy cõi lòng chờ mong cùng kiêu ngạo, hắn lại dứt khoát kiên quyết xuất ngũ.

Đây là điều mọi người đều không nghĩ tới.

Ông nội Hạ tức giận, không cho hắn tiến vào cửa nhà, hắn cũng lập tức bốc hơi ở nhân gian, trực tiếp biến mất một, hai năm.

Ông nội Hạ tính tình cương ngạnh, nhịn được hai năm không tìm hiểu tin tức hắn, không nghĩ tới cách mấy năm, khi lại lần nữa nhìn thấy Hạ Nam, hắn cũng đã mạo hiểm làm kinh thương.
Bình Luận (0)
Comment