Chương 371: Đừng đem người cấp buồn hỏng rồi
Chương 371: Đừng đem người cấp buồn hỏng rồiChương 371: Đừng đem người cấp buồn hỏng rồi
Chu Lan Phương thấy Thẩm Kiến Hoa vẫn luôn gắp trứng gà cho Thẩm Miên, có chút khó chịu, chạy nhanh bưng đĩa lên, đem đồ ăn dư lại đổ vào trong chén Chu Tư Vũ cùng Thẩm Kiến Hoa.
Cuối cùng dư lại một chút cặn, lại đều đổ vào trong chén của chính mình.
“Ngươi đây là làm gì?” sắc mặt Thẩm Kiến Hoa trầm xuống, còn tưởng rằng vợ đã thay đổi, không nghĩ tới vẫn là giống với trước kia.
Con gái càng lúc càng lớn, cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải là càng hận vợ sao?
Về sau sao có thể đối xử tốt với vợ?
Đã một phen tuổi, đến bây giờ còn không hiểu rõ.
“Trong chén nó cũng không còn cơm, còn dùng thức ăn làm gì nữa? Đều chỉ ăn thức ăn mà không ăn cơm, vậy dù có giết một con gà cũng không đủ cho một mình nó ăn, ngươi cùng Tư Vũ gần đây tương đối vất vả, hẳn nên ăn nhiều một chút”
Chu Lan Phương nói đúng lý hợp tình, một chút đều không cảm thấy chính mình đã sai, con oắt chết đầm kia mỗi ngày cũng không biết là ăn cái gì, một ngày so với một ngày cao hơn, mới nửa năm, đã sắp đuổi kịp chiều cao của Tư Vũ. Nếu còn ăn tiếp, Tư Vũ cũng không cao bằng nó.
Thẩm Kiến Hoa vốn định trách cứ vợ vài câu, nhưng thấy chính vợ cũng chưa bỏ được ăn, lời tới bên miệng chung quy là chưa nói ra, hắn cầm đũa gắp trứng gà trong chén chính mình, hướng tới trong chén Thẩm Miên.
“Tới, Miên, ăn trong chén ba này”
“Ba, con đã ăn no.” Thẩm Miên bưng chén đứng lên, “Ba ở bên ngoài làm việc mệt, xác thật nên ăn nhiều hơn một ít”
Nói xong, xoay người đi ra phòng bếp.
Thẩm Kiến Hoa thở dài một hơi, hắn có thể nói gì đây?
Trách vợ sao?
Nhưng chính vợ hắn cũng chưa bỏ được ăn.
Nói đến cùng, vẫn là trong nhà nghèo, hắn cần nỗ lực kiếm nhiều tiền mới được.
Chu Lan Phương cũng nhìn ra Thẩm Kiến Hoa không cao hứng, cho nên cơm nước xong, cô cũng không lại kêu Thẩm Miên đi rửa chén, chính mình dọn dẹp phòng bếp, chờ sau khi hai đứa trẻ đi học, liền đi hỗ trợ cho Thẩm Kiến Hoa.
Cô từ trên mặt đất cầm đinh lên đưa cho Thẩm Kiến Hoa, “Đóng nhiều đỉnh một chút, sức của nó lớn, đóng nhiều đỉnh cho an toàn.”
“Trời nóng như vậy, đóng đỉnh kín mít, sợ sẽ hun hỏng cả người” Thẩm Kiến Hoa có chút lo lắng.
“Hun nóng cũng không sao, buổi sáng không nóng, đến 9 giờ ta sẽ mở cửa, ai để nó ở trong đó một ngày chứ?”
“Kia.....” Thẩm Kiến Hoa do dự cầm lấy một cây đinh, “Vậy lại đóng thêm mấy cái đi!”
“Thêm cả gỗ nữa.” Chu Lan Phương hận không thể đóng kín đến mức một con muỗi cũng không thể chui vào, nếu là có thể, cô còn muốn đào hầm, nhét người xuống.
Như vậy sẽ không có ai tranh đi học cùng Tư Vũ.
“Qua việc này, Miên khả năng sẽ càng thêm hận ngươi, ngươi về sau phải đối xử tốt với con bé một chút, chậm rãi hàn gắn, con bé sẽ tha thứ cho ngươi”
Dù sao cũng là cô gái nhỏ, dù cho có hận mẹ mình, cũng không lật được trời, còn phải dựa vào cha mẹ, cho nên Thẩm Kiến Hoa cảm thấy, chỉ cần Chu Lan Phương chịu thay đổi, Thẩm Miên sẽ tha thứ cho cô.
Thời gian lâu rồi, cô trưởng thành, cũng làm cha mẹ, sẽ biết bọn họ là vì tốt cho cô.
“Đã biết, ngươi yên tâm đi, chỉ cần qua việc này, ta về sau sẽ cung phụng nó như Bồ Tát sống.”
Chu Lan Phương nói xong, cũng chỉ lo làm việc, Thẩm Kiến Hoa nói gì cô cũng không phản bác.
Chờ thi cao trung xong, cô cũng không cho đứa con hoang kia đi đan sot tre nữa, trực tiếp đưa đi học may vá, tránh ở trước mặt gây chướng mắt.
Biết rõ tính tình của vợ, Thẩm Kiến Hoa cũng biết vợ đáp ứng, nhưng căn bản không nghe vào trong lòng, nhưng sự tình đã tới như bây giờ, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Miên hiện tại học tập càng ngày càng tốt, nếu không ngăn cản con bé lên cao trung, chờ sau khi con bé đi vào trong thành phố học, chậm rãi chạy ra xa, bọn họ liền thật sự không nắm giữ được.