Chuong 384: Ha doc
Chuong 384: Ha docChuong 384: Ha doc
Nhìn thấy người ba đời trước cô đã thiệt tình đối đãi cả đời, cúi đầu nói xin lỗi chính mình, trong lòng Thẩm Miên một trận chua xót.
Sự tình đời trước, cũng không thể chỉ trách Thẩm Kiến Hoa, chính mình cũng có một phần trách nhiệm, là tính cách cô quá mềm yếu, mới phát sinh bi kịch.
Thẩm Kiến Hoa vỗ vỗ tóc cô, “Mau về phòng đọc sách đi thôi! Tư Vũ có người dạy bổ túc, con không có ai dạy bổ túc, vậy đọc sách nhiều thêm một chút, tranh thủ thi được thành tích tốt, đợi chút nữa mẹ con trở về, ba sẽ kêu con đi ăn cơm”
“Vâng.”
Thẩm Miên gật gật đầu, xoay người trở về phòng, nhưng lại không có tâm tình đọc sách, nhìn ván cửa cùng cửa sổ vừa mới sửa xong, trong lòng luôn mạc danh cảm thấy có chút quái lạ, nhưng cô không muốn nghĩ nhiều.
Thẩm Kiến Hoa một mình ở trong phòng bếp bận việc không sai biệt lắm một giờ, quần áo đều mướt mồ hôi, cuối cùng nấu xong cơm chiều, hắn liền bê đồ ăn đến phòng bếp, lại múc bốn chén cháo, thấy Thẩm Miên ở trong phòng không có dấu hiệu ra tới, hắn do dự một chút, lặng lẽ từ trong túi lấy ra một gói thuốc nhỏ, đổ một ít bột phấn màu trắng vào trong chén Thẩm Miên quấy lên, xác định nhìn không ra dị thường mới đặt chiếc đũa xuống, tay vừa rút khỏi, Thẩm Miên liền từ trong phòng đi ra.
“Ba, đồ ăn nhanh như vậy đã nấu xong sao?”
“Nga! Đã nấu xong” trong lòng Thẩm Kiến Hoa có chút hoảng, không xác định Thẩm Miên có nhìn thấy hành vi vừa rồi của hắn hay không, “Nếu con đói bụng thì ăn trước đi.”
“Không có việc gì, con chưa đói bụng” Thẩm Miên khe lắc đầu.
Mắt thấy trời đều sắp đen, hai người còn chưa có trở về, Thẩm Kiến Hoa ở trong nhà ngồi không yên, “Miên, ba đi cửa thôn đón mẹ con một chút, nếu con đói bụng thì cứ ăn trước rồi đi ngủ đi nhé, không cần chờ.”
Thẩm Miên gật đầu đáp lời, lại không tính toán ăn cơm trước, cô hiện tại nếu ăn cơm trước, Chu Lan Phương trở về khẳng định sẽ hùng hùng hổ hổ, buổi tối có thể ngủ ngon mới là lạ.
Thẩm Kiến Hoa về phòng cầm đèn pin, “Con khóa cửa lại, chờ chúng ta trở về hãng mở cửa.”
Hắn tâm sự nặng nề liếc mắt nhìn bát cháo trên bàn một cái, mới xoay người đi ra ngoài.
Tuy rằng chỉ là một cái liếc mắt vội vàng, nhưng Thẩm Miên vẫn mắt sắc chú ý tới chỉ tiết nhỏ này.
Nghi hoặc nhìn thoáng qua bát cơm, liền thấy bốn cái chén trên bàn, chỉ có trên chén cháo của cô có một đôi đũa, trên đầu đũa còn dính một ít gạo, rõ ràng đã bị động qua. Cô nhấp môi, nhìn chằm chằm chén đũa trong chốc lát, chung quy là ở lâu nên cảnh giác, liền thay đổi vị trí bát cháo của chính mình với Chu Lan Phương.
Mãi cho đến hơn 8 giờ tối, ba người mới từ bên ngoài trở về.
Người còn chưa có vào nhà, Chu Lan Phương đã lớn tiếng kêu Thẩm Miên múc nước rửa mặt, cô rửa mặt xong mới cảm thấy không nóng như vậy, bụng đã sớm đói kêu ục ục, nhìn thấy trên bàn có bánh cùng thịt, ngồi xuống liền bắt đầu ăn uống thỏa thích.
“Tư Vũ, cháu cũng ăn nhiều một chút, học tập đến bây giờ, khẳng định đã đói bụng đi?”
Chu Lan Phương kẹp thịt vào trong chén Chu Tư Vũ, sợ cô ăn thiếu.
“Cô, cháu ở nhà bạn học đã uống một chén cháo, không đói như vậy, cô ăn nhiều một chút đi” Ở nhà Tống Chính Quốc ăn hơn phân nửa con vịt quay, bây giờ nhìn đến thịt, Chu Tư Vũ cảm thấy thực dầu mỡ, căn bản không có muốn ăn uống gì.
“Chỉ uống cháo có lợi ích gì? Thịt kho tàu này là dượng cháu chuyên môn làm cho cháu, mau ăn đi, đừng cô phụ tâm ý của dượng, ăn ngon, mới có thể thi tốt”
Nghe vợ nói như vậy, Thẩm Kiến Hoa âm thầm trừng mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó đuổi ở trước khi thịt bị vợ kẹp hết, gắp vào trong chén con gái hai miếng, “Miên, đừng chỉ ăn rau xanh, con cũng ăn chút thịt đi”