Chương 404: Tiền bình phong ba 1
Chương 404: Tiền bình phong ba 1Chương 404: Tiền bình phong ba 1
“Không nghĩ bị khinh bỉ cùng ta vậy ngươi liền đi đi, lăn trở về nhà mẹ đẻ ngươi đi, Thẩm gia ta phòng nhỏ, không chứa nổi ngươi.” Thẩm Kiến Hoa khó thở, hắn yêu nhất là mặt mũi, nhưng Chu Lan Phương cố tình lại dẫm thể diện của hắn trên mặt đất.
“Ngươi nói cái gì?” Chu Lan Phương ngẩn ra, kết hôn nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Thẩm Kiến Hoa đuổi cô, hai người không phải chưa từng ầm ï qua, nhưng Thẩm Kiến Hoa chưa bao giờ nói loại lời này.
Sửng sốt trong chốc lát, Chu Lan Phương hoàn toàn bạo phát, nổi điên, lôi kéo Thẩm Kiến Hoa vừa cào vừa đánh.
“Được lắm! Thẩm Kiến Hoa, ngươi đã sớm muốn đuổi ta đi có phải hay không? Ta đi rồi ngươi có thể cùng hồ ly tinh bên ngoài kia ở cùng nhau có phải không? Ngươi cái tên trời đánh, xứng đáng không có con.”
“Bang '
Một cái tát thật mạnh vang lên ở trong phòng, Thẩm Kiến Hoa tức đến bàn tay phát run, lời Chu Lan Phương nói, chạm vào điểm mấu chốt của hắn.
Hắn chỉ vào cửa, run rẩy đôi môi giận dữ hét.
“Ngươi nếu còn dám làm ầm †, ta hiện tại khiến gọi hai người anh của ngươi lại đây, đón ngươi trở vê.”
Chu Lan Phương bị tát ù tai, đồng thời cũng bị đánh tỉnh, lại nghe Thẩm Kiến Hoa nói, cùng biểu tình nghiêm túc của hẳn, cô có chút sợ, cũng không dám náo loạn nữa.
“Thẩm Kiến Hoa, ta theo ngươi 20 năm, vì ngươi mà đứa trẻ cũng không thể sinh, hiện tại đã một đống tuổi, ngươi liền đuổi ta đi?”
Thẩm Kiến Hoa tức đến thở hổn hển, Chu Lan Phương hiện tại chịu thua, hắn cũng cảm thấy chính mình vừa rồi đã xúc động, nhưng lời nói vừa nãy của Chu Lan Phương đã thật sự khiến hắn tức giận.
Hắn trầm khuôn mặt không nói lời nào, Chu Lan Phương bắt đầu thấp giọng nức nở, “Ta đã theo ngươi 10-20 năm, ta có nơi chốn nào không suy nghĩ vì ngươi ? Ta không nỡ mặc không nỡ ăn, ta đều là vì ai? Ta vì cái gì?”
“Đúng, ta thừa nhận trước đó ta làm ầm ï khiến ngươi không có mặt mũi, là ta không đúng, nhưng ta không phải bị khó thở sao? Ngươi nếu nhìn thấy con oắt chết đầm kia ôm nhiều tiền như vậy đi, ngươi so với ta còn kích động hơn.”
Sợ lại kích thích đến Thẩm Kiến Hoa, cô cũng không dám nói sự tình hồ ly tỉnh gì, chỉ nắm việc Thẩm Miên ôm tiền rời đi.
Trong nhà chỉ có hai người anh, nếu cô bị Thẩm Kiến Hoa đuổi đi thật, hai người anh dù không chê cô, hai chị dâu cũng không chứa nổi cô.
Đừng nhìn hiện tại cô ngẫu nhiên trở về một lần, hai chị dâu đối xử với cô đều không tôi, nhưng đây đều là bởi vì Thẩm Kiến Hoa hiện tại có thể kiếm được tiền, đạo lý này cô so với ai khác đều hiểu hơn.
Hơn nữa, nếu thật sự ly hôn cùng Thẩm Kiến Hoa, về sau cô còn có thể tìm được ai?
Ai cũng không đối xử tốt với cô như vậy!
Tư Vũ vẫn còn đi học, Thẩm Kiến Hoa bởi vì cô không thể sinh con, hơn nữa đối với Tư Vũ cũng có cảm tình, mới nguyện ý tiêu tiền cho Tư Vũ đi học, đổi thành một nam nhân khác, sẽ không tốt như vậy.
Cho nên, mặc kệ nói như thế nào, cô cùng Thẩm Kiến Hoa đều không thể ly hôn, nên chịu thua, thì vẫn phải chịu thua.
“Miên thật sự ôm hai bình tiền đi?” Nghe Chu Lan Phương nói chắc chắn như vậy, Thẩm Kiến Hoa không khỏi có chút tin tưởng lời của cô.
“Ta lừa ngươi làm gì?” Chu Lan Phương lôi kéo Thẩm Kiến Hoa đi đến phòng Thẩm Miên, “Ngươi nhìn xem, hố phía dưới giường chính là nó đào, hố lớn như vậy, chôn hai bình tiền to! Ta nói hơn một ngàn, không chuẩn còn không đủ, khả năng phải hai ngàn”
“Miên nơi nào có nhiều tiền như vậy?” Nhìn vũng bùn phía dưới giường, Thẩm Kiến Hoa tin lời Chu Lan Phương nói, khả năng không nhiều như cô nói, nhưng số tiền Miên mang đi, khẳng định cũng không ít.
Hố lớn như vậy, dù cho đựng trong bình đều là một mao, kia cũng có không ít tiền.
Ở trong mắt hắn, tiền của đứa trẻ, đều là tiền của cha mẹ, chỉ cần là của con gái, kia cũng là của hắn, một đứa trẻ mang theo nhiều tiền như vậy, bị người đoạt đi thì phải làm sao.