Chương 495: Cứt chó vượn phân?
Chương 495: Cứt chó vượn phân?Chương 495: Cứt chó vượn phân?
Sau khi cửa hàng khai trương, mỗi ngày đều bận bận rộn rộn, thời gian trôi qua cũng nhanh, đảo mắt đã qua một tuần, sinh ý trong tiệm vẫn thực tốt, người tới cửa đặt trước gà mái già cũng không ít, gần như mỗi ngày đều có một, hai người như vậy.
Trương Thiến cũng dần dần quen thuộc hơn với bọn họ, tuy rằng không nói nhiều, nhưng ít nhất cũng dám ngẩng đầu nói chuyện, hơn nữa làm việc không trộm lười, Thẩm Miên đối với cô vẫn là thực vừa lòng.
Chỉ là, điều khiến Thẩm Miên trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, có vài người liền giống như là vận mệnh chú định, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Hôm nay, cô giống như thường lui tới mở cửa làm buôn bán, tới thời gian ăn cơm giữa trưa, vội đến không rời được người, vì thế liền sai Trương Thiến đi mua cơm, không nghĩ tới, khi cô trở về, thế nhưng mang theo một người.
“Miên, anh ấy là anh họ của chị, tên Cố Kiến Bân”
Trương Thiến đi mua mì thịt thái sợi, đúng lúc gặp Cố Kiến Bân đang ăn mì, biết cô đi làm ở bên này, Cố Kiến Bân muốn đến xem, cô liền dẫn người đến. Anh ho?
Thẩm Miên cẩn thận suy nghĩ một chút, kiếp trước cô tư và dượng tư của Cố Kiến Bân mất sớm, trong nhà có hai người con gái, bởi vì Từ Nhị Phượng chanh chua, cho nên không có lui tới với các cô.
Hiện tại nghĩ đến, hai chị em kia, chính là Trương Tuyết cùng Trương Thiến đi.
Thật là oan gia ngõ hẹp.
Thẩm Miên mắt lạnh nhìn Cố Kiến Bân, mà Cố Kiến Bân cũng đang đánh giá cô.
Tuy rằng chỉ thấy qua một lần, nhưng ấn tượng của Cố Kiến Bân đối với Thẩm Miên lại khắc rất sâu, hắn.....có một lần làm mộng xuân, còn mơ thấy cô, nghĩ vậy, mặt không khỏi đỏ lên, không dám nhìn cô nữa.
Lần trước, thoạt nhìn cô còn nghèo giống như ăn mày, mới nửa năm không gặp, cô đã biến thành tiểu công chúa, càng thêm xinh đẹp.
Trương Thiến còn chưa có chú ý tới thần sắc của Thẩm Miên cùng Cố Kiến Bân không đúng, giới thiệu với Cố Kiến Bân, “Anh, đây là em gái của chủ quán, tên là Miên”
Em gái chủ quán?
Cố Kiến Bân càng thêm ngượng ngùng, lần trước gặp mặt, hắn là con trai chủ quán, lần này gặp mặt, cô thế nhưng là em gái chủ quán. Đây là duyên phận gì?
Mẹ mình là dạng người gì, Cố Kiến Bân rõ ràng, sự tình ngày đó, hắn vẫn luôn biết là Từ Nhị Phượng không có lý.
Thấy biểu tình cô lạnh lùng, rõ ràng cũng nhận ra hắn, Cố Kiến Bân đơn giản thoải mái hào phóng nói, “Sự tình lần đó, anh thế mẹ anh nói một tiếng thực xin lỗi với em”
“Không cần xin lỗi”
Thẩm Miên giờ phút này đã sửa sang lại cảm xúc, sắc mặt cũng khôi phục như thường.
Cho rằng cô đã bỏ qua, Cố Kiến Bân vừa mới thở phào nhẹ nhõm, liền nghe cô nói, “Tôi là người lòng dạ hẹp hòi, thích ghi thù, anh xin lỗi tôi cũng không tiếp thu, cho nên xin lỗi cũng vô dụng.”
Khóe miệng Cố Kiến Bân giật giật, sau một lúc lâu mới tiếp được một câu, “Nhà anh cũng coi như đã gặp báo ứng, cũng không làm buôn bán được nữa”
Trong giọng nói của hắn nhiều một tia hương vị khác.
Không làm buôn bán trong thành phố được nữa, tuy rằng nguyên nhân là do Từ Nhị Phượng, nhưng cũng có một chút quan hệ với việc hôm đó cãi nhau với Thẩm Miên.
Thẩm Miên mở hộp cơm ra, tiếp đón Tiểu Thúy cùng Trương Thien ăn cơm, nghe hắn nói vậy liên trào phúng: “Nhà anh không buôn bán được nữa, không phải chuyện sớm hay muộn sao? Mẹ anh làm buôn bán một đơn chết một đơn, phàm là người đã đi qua nhà anh mua đồ, đều không muốn quay lại lần thứ hai đi?”
Cố Kiến Bân: “......”
Tuy rằng đều là sự thật, nhưng bị cô giáp mặt nói ra như vậy, hắn vẫn rất nan kham.
Nghẹn sau một lúc lâu, mới nghẹn ra một câu, “Mẹ anh xác thật không thích hợp làm buôn bán.”
Hắn đã nhắc nhở Từ Nhị Phượng rất nhiều lần, nhưng cũng không có tác dụng.