Chương 496: Nữ nhân tư tưởng, cũng thật khó hiểu.
Chương 496: Nữ nhân tư tưởng, cũng thật khó hiểu.Chương 496: Nữ nhân tư tưởng, cũng thật khó hiểu.
Thẩm Miên nhẹ nhàng bâng quơ trở về một câu, “Đây là sự tình nhà anh, không quan hệ đến chúng ta” Còn may là Lục Tư Viễn không ở đây, bằng không khẳng định sẽ cãi nhau.
Cố Kiến Bân: “......”
Vừa nãy rõ ràng là cô nói như vậy, hắn phụ họa, cô lại nói không quan hệ với cô.
Tư tưởng của con gái cũng thật khó hiểu.
Trương Thiến không nghĩ tới anh họ thế nhưng có nhận thức với Thẩm Miên, xem tình huống, hai người giống như còn có xích mích, sớm biết vậy cô đã không mang anh họ lại đây, nếu bởi vậy mà bị sa thải, trở về chị không đánh chết cô mới lạ.
Chú ý tới bộ dáng thấp thỏm của cô, Cố Kiến Bân nói: “Miên, sự tình trước kia, Trương Thiến không biết gì, không có quan hệ với em ấy, hy vọng em đừng vì việc đó mà sa thải em ay hoặc là đối với em ay có ý kiến khác.”
“Tôi sao phải nghe lời anh?” Thẩm Miên khinh miệt nhìn hắn một cái, kiếp trước Cố Kiến Bân chính là như vậy, một bộ dáng khác, Chu Tư Vũ ức hiếp cô, hắn luôn đóng giả người tốt.
Để cô hỗ trợ trông con, chiếu cố cha mẹ hắn, hắn ngoài miệng nói cô vất vả, trên thực tế lại không có một chút ý tứ muốn đón đứa trẻ đi, đón cha mẹ đi.
Loại bộ dáng ra vẻ đạo mạo này, thật sự làm người chán ghét.
Cố Kiến Bân bị cô dỗi không lời nào để nói, trên mặt mũi cũng có chút không nhịn được.
Trương Thiến thấy thế, chạy nhanh xin lỗi Thẩm Miên, “Miên, thực xin lỗi, chị không biết hai người có xích mích” Ngàn vạn lần đừng bởi vậy mà sa thải cô!
Công việc này cũng không mệt, giữa trưa ăn cũng ngon, còn không cần ở nhà nhìn sắc mặt anh rể, cô thật sự thực thích công việc này.
“Miên......”
Cố Kiến Bân lại muốn nói thêm, bị Thẩm Miên lạnh như băng đánh gãy.
“Chúng ta không quen nhau, đừng lôi kéo làm quen”
Cố Kiến Bân: “......”
Cô bé này, nói chuyện cũng thật tuyệt tình, một chút đều không lưu mặt mũi cho người ta, người làm buôn bán, không khéo đưa đẩy như vậy, căn bản không làm buôn bán được lâu dài.
“Miên.....” Vành mắt Trương Thiến đỏ hồng, cô thật sự lo lắng sẽ bị sa thải.
“Ăn cơm trước đi!” Thẩm Miên chưa nói không giận chó đánh mèo cô, cũng chưa có nói giận chó đánh mèo cô, ở trước mặt Cố Kiến Bân, cô không muốn tỏ ra rộng lượng.
Trương Thiến: “......”
Bát cơm đều sắp bị ném, cô sao ăn nổi?
Cố Kiến Bân thấy Thẩm Miên vẫn luôn lạnh mặt, biết còn đứng ở chỗ này, cô cũng không cho hắn sắc mặt tốt, vì thế liền gọi Trương Thiến ra bên ngoài cửa hàng.
“Anh ban đầu chỉ nghĩ tới nhìn xem nơi em làm việc, không nghĩ tới, hiện tại lại làm em mất việc” Tình huống trong nhà Trương Thiến, Cố Kiến Bân có biết đến, hắn cũng thực đồng tình với cô, hơn nữa hai người là quan hệ bà con, vì thế nói, “nếu em ấy thật sự sa thải em, em cũng đừng sợ, em tới nhà của anh trụ một đoạn thời gian trước, sau này anh sẽ tìm giúp em một công việc.”
“Anh đi trước đi!” Trong lòng Trương Thiến có chút bực bội, cũng không muốn nhiều lời với Cố Kiến Bân, “Hiện tại là thời gian làm việc, em đi ra lâu không tốt lắm”
Tìm công việc nào có đơn giản như vậy?
Hơn nữa, đi nơi nào tìm được công việc tốt như vậy chứ?
Mợ là người thế nào, ai mà không biết, đi nhà hắn, còn không bằng ở nhà chị gái.
Thấy cô đối với hắn có hơi chút oán khí, Cố Kiến Bân cũng thực bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu, “Anh đi trước, có chuyện øì thì đi tìm anh.” Tiên Cố Kiến Ban đi, Trương Thiến trở lại trong tiệm, Tiểu Thúy và Thẩm Miên đã bưng chén đũa lên ăn, thấy cô tiến vào, Thẩm Miên lại tiếp đón một câu.
“Nhanh ăn cơm đi! Đợi chút nữa mì sẽ bị phình lên”
Trương Thiến bưng mì thịt thái sợi lên, từ từ ăn may miếng, nhịn rồi lại nhịn, vẫn không nhịn được, nhút nhát sợ sệt nói, “Miên, em có thể không sa thải chị được không?”
Toàn bộ Lê Thành nhiều người như vậy, vì sao cố tình hai người này lại từng có mâu thuẫn chứ?