Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497: Nói Chuyện Phiếm

Chương 497: Nói chuyện phiếm Chương 497: Nói chuyện phiếmChương 497: Nói chuyện phiếm

“Ai nói muốn sa thải chị?” Thẩm Miên ngẩng đầu nhìn cô một cái, như là cái gì cũng chưa phát sinh qua, cười một chút, “Hắn là hắn, chị là chị, chỉ cần chị chăm chỉ làm việc, em sẽ không sa thải chị, nhưng, về sau chị đừng dẫn hắn tới, em không thích hắn”

Cô biểu đạt ý tứ thực rõ ràng, sẽ không bởi vì Cố Kiến Bân mà sa thải Trương Thiến, đồng dạng, cũng sẽ không vì Trương Thiến mà không so đo chê khích trước đây.

Sự tình lần đó, cô không có hại, nhưng sự tình kiếp trước, cô không quên được.

“Cảm ơn em, Miên, lần sau chị khẳng định sẽ không cho anh ay tới” Trương Thiến tức khắc cười, ăn mì cũng ngon hơn, sáng dậy chỉ uống một chút cháo, lại làm việc hết một buổi sáng, đã sớm đói bụng.

Cơm nước xong, thấy trong tiệm không phải rất bận, Thẩm Miên đi ra ngoài dạo một vòng, chuẩn bị mua một quả dưa hấu trở về.

Giữa mùa hè, trời nóng lợi hại, ăn dưa hấu giải nhiệt, người cũng có thể thoải mái hơn một ít.

“Tiểu Thúy, em và Miên là người ở chung một thôn sao?” Trong tiệm lúc này không có ai tới, ở trong tiệm cũng không có việc gì, Trương Thiến liền tìm Tiểu Thúy nói chuyện phiếm. Ngày thường, Tiểu Thúy đều đi ra đi vào với Thẩm Miên, vẫn luôn không có cơ hội ngầm trò chuyện cùng Tiểu Thúy, chỉ là từ trong nội dung các cô nói chuyện phiếm biết được, hai người là người cùng thôn.

“Đúng vậy! Hai nhà chúng em là hàng xóm, từ nhỏ lớn lên cùng nhau.” Đây không phải bí mật gì không thể nói, Tiểu Thúy gật đầu thừa nhận, hai người tuổi không sai biệt lắm, hơn nữa cảm thấy Trương Thiến cũng không tồi, cô cũng muốn quan hệ tốt với Trương Thiến một ít.

Rốt cuộc, chờ sau khi Miên khai giảng, hai người còn phải cùng nhau trông cửa hàng.

Nếu chỉ có một mình, sẽ không lo liệu hết quá nhiều việc, ăn cơm cũng không đi được.

“Thật tốt. Trương Thiến vẻ mặt hâm mộ, “Nếu chị cũng có một người bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu ấy mở cửa hàng cũng cho chị đi hỗ trợ thì thật tốt!”

Tuy rằng, ngày thường mọi người ăn cơm chung, nhưng cô cũng có thể cảm giác được, Thẩm Miên rõ ràng đối xử với cô không giống như với Tiểu Thúy, mỗi ngày đi làm và tan tầm đều đi cùng Tiểu Thúy.

Hai cô gái nhỏ ở cùng nhau, buổi tối có thể nói chuyện phiếm, còn không cần giống cô, về đến nhà đã bị chị và anh rể ghét bỏ.

Thấy cô nói xong, vẻ mặt liền phiền muộn lên, Tiểu Thúy cũng có chút đồng tình với cô, ở tại nhà chị, xác thật không tốt lắm, “Chị cố gắng tiết kiệm tiền, ve sau dọn ra nhà của chính mình mà ở, hiện tại tiền lương của chị một tháng là 30 đồng, cho chị của chị một chút, dư lại đều tiết kiệm, một năm cũng có thể tiết kiệm không ít tiền”

Tiểu Thúy chưa từng đi địa phương khác, nhưng trong thôn có người ở trong thành phố làm việc, làm một tháng thực vất vả, cũng mới chỉ được hơn hai mươi đồng tiền, Miên trả tiền lương rất cao.

Hiện tại giữa trưa còn bao một bữa cơm, còn cho cô ở địa phương tốt như vậy, dù sao cô cũng thấy thực đủ.

“Tiền của chị đều phải đưa cho chị gái” Nói về việc này, Trương Thiến không khỏi oán giận, “Tiền lương chỉ cần phát xuống, chị của chị khẳng định sẽ lấy đi toàn bộ, căn bản sẽ không để chị giữ tiền.”

Tính tình anh rể không tốt, thích cho cô sắc mặt xem, động bất động liền mắng chửi người, chị cũng thích mắng cô, cuộc sống như vậy cô đều chịu đủ rồi, nếu không phải muốn được giống như chị gả vào trong thành phố, cô đều tưởng tùy tiện tìm một người gả cho.

Tiểu Thúy: “.....”

Đây là sự tình của chị em nhà người khác, cô cũng không tiện nói nhiều.

Trương Thiến chu miệng thở dài, “Cuộc sống này, chị cũng không biết phải chịu tới khi nào.”

“Chị còn trẻ, về sau ngày lành còn nhiều.” Tiểu Thúy chỉ có thể an ủi cô vài câu.

Trương Thiến vừa định nói tiếp, liền thấy Đại Quân kéo một xe bò đồ ăn lại đây, vì thế, lời tới bên miệng, lại nuốt trở vào.
Bình Luận (0)
Comment