Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 567 - Chuong 567: Tham Quan

Chuong 567: Tham quan Chuong 567: Tham quanChuong 567: Tham quan

“Mẹ, sao me lại dùng ánh mắt như vậy nhìn Tư Viễn?” Tiểu Thúy chú ý tới ánh mắt của bác Lưu, chỉ cảm thấy quái quái.

Ý tưởng trong lòng bác Lưu nhất định không thể nói thẳng ra, cô cười ha hả nói: “Không có gì, mẹ chỉ là phát hiện, Tư Viễn càng lớn càng đẹp trai.”

Lục Tư Viễn đúng lúc nghe được bác Lưu nói, được khen cho nở hoa trong lòng, người có chút lâng lâng, hắn còn không sợ chết chạy đến trước mặt bác Lưu cáo trạng, “bác, cháu nói với bác, bác đừng nhìn Miên bề ngoài thoạt nhìn ngoan ngoãn, văn tĩnh, kỳ thật rất hư, luôn ức hiếp cháu, lại hung dữ như cọp cái, nếu bác có thời gian tới trong thành phố nhiều một chút để dạy dỗ cậu ấy”

Cáo trạng xong, hắn còn giả mù sa mưa xoa vai đấm lưng cho bác Lưu, dỗ cho bác Lưu vui vẻ đến không khép được miệng.

Thẩm Miên không nhịn được trợn mắt, tên này sau khi quen cô, tính tình chậm rãi thay đổi, hiện tại còn học được nịnh nọt, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Có kẻ dở hơi Lục Tư Viễn này ở đây, một buổi trưa rất nhanh liền đi qua.

Buổi chiều, mấy người Thẩm Miên đóng cửa trước thời gian, cô từ trong tiệm mang theo một ít rau xanh chưa bán hết, còn đi chợ bán thức ăn mua một ít thịt cá, trở vê nấu cơm chiều.

Tới chỗ ở, toàn bộ đôi mắt của bác Lưu đều nhìn thẳng, cô đứng ở cửa, một hai phải cởi giày mới đi vào nhà.

Sàn nhà quá sạch sẽ, cô sợ làm dơ.

“Bác à, không cần cởi giày, bác cứ trực tiếp tiến vào không có việc gì, chúng cháu cũng đều đeo giày tiến vào, sàn nhà dù có sạch sẽ, cũng đều là để cho người ta dẫm” Thẩm Miên lôi kéo bác Lưu đi vào.

Chân bác Lưu không khỏi cứng đờ lên, “Đế giày của bác dơ, đều là tro bụi, các cháu tuy rằng cũng xỏ giày tiến vào, nhưng giày các cháu sạch sẽt”

Giày của Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn đều trắng nõn sạch sẽ, ở nông thôn, cô chưa thấy qua giày sạch sẽ như vậy, nơi nơi đều là tro bụi, dù cô có đeo giày sạch sẽ, đi ra ngoài một vòng, trở vê sẽ bẩn.

Khó trách mọi người đều muốn đến trong thành phố ở.

“Cái gì do với không do cháu và Miên cũng đều là ở nông thôn, mới không để ý như vậy, bác, bác đừng câu nệ, cứ coi như nhà của chính mình” Lục Tư Viễn nói chuyện luôn trực tiếp, ý tứ biểu đạt cũng thực rõ ràng, hiện tại ở nông thôn là tình huống gì, mọi người cũng đều biết, không phải không thích sạch sẽ, là điều kiện còn chưa đạt được.

“Ai! Được rồi” Thấy mọi người thật sự không chê chính mình, bác Lưu sau đó mới thả lỏng một ít, ngồi trên sô pha xem TY.

“Bác, bác ngồi nghỉ ngơi xem TV một lát, cháu đi nấu cơm.” Thẩm Miên cầm đồ ăn đi phòng bếp.

“Mẹ, mẹ ngồi di con đi hỗ trợ Miên”

“Đi thôi!” bác Lưu xua tay, con gái đã nói qua, phòng bếp trong thành phố cũng khác ở nông thôn, không đốt củi, cô cũng không biết cách dùng, cho nên cũng không tiến vào thêm phiền.

Cô đánh giá nhà ở, chỉ cảm thấy nơi này giống như thiên đường, trước đó con gái nói nơi này rất tốt, cô còn tưởng rằng là do con gái sợ cô lo lắng, cố ý nói như vậy, hiện tại xem ra, đều là sự thật!

Thứ dưới mông gọi là sô pha, ngồi thật là mềm mại, cô cũng chưa nghĩ tới, đời này còn có thể ngồi trên vật như vậy.

Thấy cô không có tâm tư xem TV, Lục Tư Viễn liên mang theo cô tham quan phòng một chút, “bác, đây là phòng Tiểu Thúy, bên kia là phòng Miên, nơi này là WC, còn có thể tắm rửa ở bên trong”

Bác Lưu vừa mới cảm thán xong phòng ngủ của các cô, đã bị WC làm cho chấn kinh, “WC của người thành phố thật sự ở trong phòng sao? Như vậy nếu là đi WC, trong phòng sẽ rất thối đi?”
Bình Luận (0)
Comment