Chương 618: Hồ nháo
Chương 618: Hồ nháoChương 618: Hồ nháo
“Thật là hồ nháo.” Lý Cư Lâm đột nhiên giận mắng một tiếng.
Mọi người đều bị Lý Cư Lâm làm cho hoảng sợ.
“Ba”
Lý Thơ Bình và Lý Càng đồng thời kêu một câu, rõ ràng tưởng thế Thẩm Miên nói chuyện.
Lý Cư Lâm lại không để ý tới hai người, mà xụ mặt, biểu tình nghiêm túc nhìn Thẩm Miên, “Cháu một hai phải đi cao trung ba học, có phải bởi vì cao trung ba không cần trọ ở trường, thuận tiện làm buôn bán hay không?”
Ai cũng không nghĩ tới, Lý Cư Lâm thế nhưng lại nghĩ đến phương diện này, Thẩm Miên đã sớm biết, Lý Cư Lâm nếu biết cô bởi vì lý do này không đi cao trung một, khẳng định sẽ rất có ý kiến.
Nhưng hắn hiện tại đã đoán được, Thẩm Miên cũng không nghĩ nói dối, “bác Lý, cháu xác thật có một bộ phận nguyên nhân, là bởi vì việc này mới không đi cao trung một”
“Thật là hồ nháo” Lý Cư Lâm lại lần nữa tức giận quát lớn, “sao cháu có thể vì làm buôn bán, mà đặt học tập ở thứ yếu? Cháu hiện tại mới mười mấy tuổi, đúng là tuổi tốt nhất để đọc sách, cháu........." Lý Cư Lâm càng nghĩ càng giận, nhưng tưởng tượng Thẩm Miên đều đã học ở cao trung ba, cũng không thay đổi được, hắn chỉ có thể trừng mắt, “Một đám các ngươi, trong mắt đều chỉ nhìn thấy tiền, lãng phí một thân tài hoa”
Lời này rõ ràng cũng bao hàm cả Lý Càng, Lý Càng bất mãn phiết miệng một chút, “Cũng không phải chỉ có làm giáo sư mới là đường ra duy nhất, tổng không thể mỗi một học sinh ba dạy dỗ, về sau đều sẽ làm giáo sư đi?”
Lý Cư Lâm tức đến đầu tóc đều mau bốc khói, Hứa Mẫn vội vàng ra tiếng hoà giải, “Tiểu Càng, con một hai phải chọc cho ba con giận làm gì?”
Cô lại nhìn về phía chồng, “Anh cũng đừng nóng giận, Miên tuy rằng không đi cao trung một, nhưng thành tích học tập không phải cũng không giảm sút sao?”
Thẩm Miên nghe vậy, lập tức gật đầu phụ họa, hôm nay thông báo điểm thi, vốn dĩ, cô tính toán chủ nhật sẽ đi nói cho bác Lý, nếu bác Lý đã tới, cô hiện tại liền nói luôn.
Nghe xong thành tích của cô một chút cũng không trượt xuống, hỏa khí của Lý Cư Lâm sau đó mới đi xuống.
Sự tình Thẩm Miên cũng coi như là hạ màn, Lý Càng lập tức đem đầu mâu nhắm ngay Uông Đông Thành, “Chị, sao chị lại bán vòng tay của hồi môn mà ba mẹ cho chị? Chị nói có phải Uông Đông Thành bức chị bán hay không?” Nghe vậy, Uông Đông Thành chạy nhanh mở miệng trước Lý Thơ Bình, “Thơ Bình, em mau giải thích cho Tiểu Càng một chút, cậu ấy cứ nói thứ này là anh bắt em bán.”
Lý Thơ Bình chán ghét nhìn hắn một cái.
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, lại không có ra tiếng, đây là sự tình của hai người bọn họ, hiện tại hai vai chính đều ở đây, cô không thích hợp ra tiếng.
Hạ Nam tựa hồ cũng nghĩ giống cô, cũng không có ra tiếng.
Thấy con gái không lên tiếng, Hứa Mẫn sốt ruột truy vấn, “Thơ Bình thật là chính con muốn bán trang sức sao?”
Lý Cư Lâm không lên tiếng, tựa hồ không quá vui quản những việc này, chỉ là sắc mặt rất khó xem.
“Chị, chị nói thật cho em đi, là Uông Đông Thành bảo chị bán có phải hay không?” Lý Càng cũng truy vấn.
Mọi người đều nhìn về phía Lý Thơ Bình, cô chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Nếu nói, cô và Uông Đông Thành thật sự kết thúc, cô không phải luyến tiếc đứa trẻ, thì cũng là sợ đứa trẻ không có cha.
Uông Đông Thành thấy Lý Thơ Bình rối rắm như vậy, trong lòng kiên định hơn một ít, cơ bản kết luận, Lý Thơ Bình se không vạch trân hắn, đáy mắt vừa mới chảy ra một tia đắc ý, liền nghe cô nói.
“Anh họ Đông Thành kết hôn, anh ấy không có tiền trở về, hơn nữa đứa trẻ bị bệnh cần dùng tiền, cho nên liền bức con bán vòng tay”
Uông Đông Thành ngàn tính vạn tính, cũng chưa nghĩ đến, Lý Thơ Bình từ nhỏ đã chịu qua giáo dục cấp cao, cô không có thói quen nói dối, dù cho những lời này khó có thể mở miệng, nhưng cô vẫn ăn ngay nói thật.