Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 619 - Chương 619: Sự Việc Đã Bại Lộ

Chương 619: Sự việc đã bại lộ Chương 619: Sự việc đã bại lộChương 619: Sự việc đã bại lộ

“Thơ Bình, dù cho em sợ trong nhà nói em, em cũng không thể đẩy trách nhiệm lên trên người anh chứ?” Uông Đông Thành còn ý đồ trốn tránh trách nhiệm.

“Uông Đông Thành việc đã tới một bước này, anh còn định nói dối?” Lý Càng tức giận, hận không thể một cái tát chụp chết hắn.

Sắc mặt Hứa Mẫn cùng Lý Cư Lâm cũng rất khó xem, bản tính của Lý Thơ Bình, bọn họ so với ai khác đều rõ ràng hơn, tự nhiên sẽ không tin tưởng Uông Đông Thành.

Nhưng, Hứa Mẫn hiện tại không phải lo lắng sự tình vòng tay, mà là đứa trẻ.

“Thơ Bình, đứa trẻ làm sao vậy? Bị bệnh gì? Đã khoẻ lại chưa? Sao con không nói cho mẹ?”

Cô sốt ruột phát ra truy vấn liên tiếp.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, đứa trẻ trước đó bị bệnh, Miên và Hạ Nam đã đưa con bé đến bệnh viện, còn chiếu cố chúng con một ngày một đêm, hiện tại đã khoẻ lại”

Vừa nghe vậy, Hứa Mẫn nói: “Khó trách chủ nhật Miên không có tới trong nhà học, Cư Lâm, chúng ta đều hiểu lầm Miên”

Lý Cư Lâm hừ lạnh một tiếng, “Vì sao không nói thẳng chứ?” “Ba, việc này không trách Miên, là con bảo em ấy cùng Hạ Nam gạt hai người, con sợ ba mẹ lo lắng” Lý Thơ Bình vội vàng thế Thẩm Miên giải thích.

“Con đứa nhỏ này, Bảo Bảo bị bệnh, sao con có thể gạt chúng ta chứ?”

Hứa Mẫn vừa đau lòng lại vừa giận, nếu không có Miên cùng Hạ Nam, một mình cô trông đứa trẻ như thế nào?

Uông Đông Thành thấy sự tình không thích hợp, rõ ràng mọi người đều không tin hắn, lập tức thay đổi một bộ gương mặt, ôm đầu tự trách: “Ba, mẹ, thực xin lỗi, vừa rồi là con nói dối, con sợ ba mẹ cảm thấy con vô dụng, cho nên mới không dám thừa nhận, con cũng không nghĩ bảo Thơ Bình bán của hồi môn, nhưng Bảo Bảo bị bệnh, hai chúng con thật sự không có tiền, tiền lương của con chỉ miễn cưỡng chống đỡ được chỉ tiêu trong nhà”

“Uông Đông Thành anh đừng giả mù sa mưa diễn kịch” Lý Càng nâng chân lên đá hắn một cái, “Tôi hỏi anh, Bảo Bảo bị bệnh, anh đã đi đâu?”

Nếu Uông Đông Thành ở đây, chị sao có thể tìm Miền và anh Nam nhờ giúp đỡ?

“Anh.....” Uông Đông Thành vừa định giải thích, liền nghe Hứa Mẫn đột nhiên hỏi Lý Thơ Bình.

“Thơ Bình, sao mặt con lại thế này?”

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Cô vừa mới chú ý tới, trên mặt con gái có một vettray có hơi giống móng tay quẹt vào.

“Mẹ.....” Lý Thơ Bình vừa mở miệng, nước mắt liền không ngăn được.

Cha mẹ không đồng ý, cô cõng cha mẹ đi nhận giấy hôn thú, hiện giờ bị đánh, cô nơi nào có mặt cáo trạng?

“Uông Đông Thành, anh đánh chị ấy có phải hay không?” Lý Càng lại không ngăn được tức giận, kéo Uông Đông Thành đấm mấy quyên.

Uông Đông Thành bị đánh cho oa oa kêu to, trong phòng không một người can ngăn, vẫn là Lý Cư Lâm thấy không sai biệt lắm, nói một câu.

“Đủ rồi, đừng làm ồn đến đứa trẻ.”

Lý Càng nghe vậy, sau đó mới dừng tay, nhưng giận dữ trong lòng lại một chút đều không có tiêu.

“Uông Đông Thành, anh là ăn gan hùm mật gấu có phải hay không?”

“Anh anh anh không đánh cô ấy, Thơ Bình, em mau giúp anh giải thích đi!” Uông Đông Thành còn cãi bướng.

Lý Thơ Bình nhấp môi không lên tiếng, nhưng nước mắt vẫn chảy ra.

Vừa thấy tình huống này, Hứa Mẫn nháy mắt đã hiểu, “Uông Đông Thành, Lý gia chúng ta khi nào bạc đãi anh? Anh cũng dám đánh con bé?”

Hứa Mẫn giận đến môi đều không ngừng run rẩy, con gái mà cô vẫn luôn phủng ở trong lòng bàn tay, thế nhưng ở chỗ cô không biết, chịu nhiêu ủy khuất như vậy.

mặt con gái đều bị đả thương, lúc ấy đau biết bao nhiêu?

“Thơ Bình, sao con ngốc như vậy? Hắn đánh con, con vì sao không nói cho trong nhà?”

“Mẹ.....” Lý Thơ Bình khóc lóc ôm lấy Hứa Mẫn.

“Con.....” Hứa Mẫn cũng đau lòng khóc lên, “Mẹ nên nói con như thế nào đây?”
Bình Luận (0)
Comment