Chương 696: Ngươi làm ta đi làm
Chương 696: Ngươi làm ta đi làmChương 696: Ngươi làm ta đi làm
ngụy chứng sao?
Chậm rãi, Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế thế nhưng thành bạn, đây là điều Thẩm Miên cũng không nghĩ tới.
Thậm chí làm cho cô ngoài ý muốn chính là, Cố Kiến Lễ cũng không đến tìm cô nữa, điều này làm cho Thẩm Miên vui vẻ không ít.
Mới đầu, cô cho rằng Cố Kiến Lễ là làm chuyện xấu không được, chột dạ không dám tới, thẳng đến thứ bảy một tuần sau, Cố Kiến Bân đi vào cửa tiệm, cô mới biết được, hóa ra Cố Kiến Lễ bị Cục Cảnh Sát ở gần đây bắt đi, hơn nữa đã ngồi ở cục cảnh sát nửa tháng.
“Miên, anh hy vọng em có thể ra mặt làm chứng cho anh của anh, anh ấy thật sự không có làm chuyện øì xấu, anh ấy chỉ là thích em, em lại vẫn luôn không để ý tới anh ấy, anh ấy mới muốn hẹn em đi ra ngoài xem nhà anh, cũng không phải có ý øì xấu”
Cố Kiến Bân không tin anh của mình sẽ làm gì Thẩm Miên, hắn cảm thấy anh cả chỉ là quá thích Thẩm Miên, muốn dẫn Thẩm Miên đi xem nhà hắn, lấy thứ này đả động Thẩm Miên.
Đương nhiên, trước khi Cố Kiến Lễ bị bắt đi, hắn cũng không biết anh cả mỗi thứ bảy đều đi tìm Thẩm Miên, hắn còn tưởng rằng anh cả chỉ là yêu thâm Thẩm Miên.
Sự tình tới một bước này, nói cái gì cũng đã muộn, hắn chỉ nghĩ đưa anh cả từ cục cảnh sát ra tới.
Vạn nhất anh cả phải ngồi tù, thanh danh của hắn cũng không dễ nghe.
Sự tình anh cả bị bắt, hắn cũng không dám nói cho trong nhà, nếu nói ra, mẹ hắn đã sớm lại đây náo loạn.
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “Anh của anh lừa gạt tôi đi ra ngoài đều là sự thật, anh bảo tôi đi làm chứng giả sao?”
“Em thật sự là hiểu lầm, Miên, anh cả anh là người thế nào, anh rõ ràng nhất, anh ấy không dám làm sự tình gì quá mức, chỉ là quá thích em, mới nhất thời xúc động” Cố Kiến Bân còn muốn mạnh mẽ biện giải.
“Anh tìm cảnh sát nói đi! Cảnh sát có năng lực phán đoán, tôi tin cũng vô dụng, phải là cảnh sát tin tưởng mới được” Thái độ Thẩm Miên kiên định.
Cố Kiến Bân thấy biểu tình Thẩm Miên lạnh nhạt, căn bản không một chút đường sống để thương lượng, sau đó mới mất mát rời đi.
Cố Kiến Lễ bị phán mấy tháng vì tội lưu manh.
Đảo mắt, bốn tháng đã qua, Thẩm Miên nghênh đón năm hai cao trung, không khí học tập trong lớp cũng càng thêm khẩn trương lên. Trong lúc này, Lục Tu Viên một cuộc điện thoại cũng chưa gọi trở về, nhưng hai người lại thường xuyên thư từ qua lại.
Trong lúc này, Vương Nhị Phượng đã từng tới nháo hai lần, một lần cô không ở đây, bị Đại Quân đuổi đi, lần thứ hai cô và anh Hạ cùng ở đây, Vương Nhị Phượng bị khí thế của anh Hạ dọa sợ, rốt cuộc không có tới nữa.
Chung quanh lại mở một cửa hàng thực phẩm hình thức không khác lắm so với cửa hàng nhà cô, tuy rằng không phải đồ ăn nông gia, nhưng giá cả so với cửa hàng của cô rẻ hơn, sinh ý cũng không tôi.
Sinh ý trong tiệm cô cũng đã chịu một ít ảnh hưởng, nhưng mỗi tháng lợi nhuận thuần cũng tâm 3000, vùng ngoại thành Lê Thành bắt đầu được khai phá, giá cả nhà ngày càng tăng trưởng, Thẩm Miên lại vẫn chưa mua được căn nhà lý tưởng nào.
Chu Tư Vũ bên này cũng không tồi, trải qua cô không ngừng nỗ lực, đã theo đuổi thành công Cố Kiến Bân, hai người xác nhận quan hệ nam nữ, hơn nữa ước hẹn cùng nhau thi vào đại học Thủ Đô.
Mà cô với Điền Màu Nghiên, bởi vì chuyện kia liền đoạn tuyệt quan hệ, cô cũng dọn ra khỏi ký túc xá, mà Triệu Hân Lan khi mới khai giảng năm hai, học thể dục bị té xiu đưa đi phòng y tế kiểm tra, phát hiện đang mang thai, bị trường học khai trừ.
Đối với việc này, Chu Tư Vũ cao hứng một đoạn thời gian, không có Triệu Hân Lan, lời nói dối của cô sẽ không có ai vạch trần.
Hết thảy nhìn như đều phát triển theo phương hướng tốt, nhưng loại sinh hoạt bình tĩnh này từ khi Cố Kiến Lễ ra tù bắt đầu bị đánh vỡ.
Hôm nay, Thẩm Miên giống như mọi ngày đi học, kết quả ở cửa trường, lại thấy được một hình bóng quen thuộc, nhưng chớp mắt công phu, liền biến mất.