Chương 697: Ngươi cùng kiến lễ so gì?
Chương 697: Ngươi cùng kiến lễ so gì?Chương 697: Ngươi cùng kiến lễ so gì?
Thẩm Miên tính ngày một chút, biết không phải chính mình hoa mắt, liền bắt đầu cảnh giác lên.
Cố Kiến Lễ sợ là vừa mới được thả ra không lâu, thế nhưng đã đến trường học tìm cô, xem ra là chưa từ bỏ ý định đối với cô, có khi sau mấy tháng bị bắt, tâm tư càng thêm biến thái.
Cô phải cẩn thận đề phòng mới được.
Mà bên này, Cố Kiến Lễ nhìn theo Thẩm Miên tiến vào trường học, đi tiệm thuốc một chuyến, mua một bình nông dược nhỏ, trở về nhà trong thành phố.
Vương Nhị Phượng trong khoảng thời gian này, vẫn luôn ở trong thành phố, tính toán làm một chút đồ ăn vặt bán ở cửa trường, chỉ là công cụ còn chưa có chuẩn bị đầy đủ hết, nghe được tiếng đập cửa, cô chạy chậm tới mở, nhìn thấy là Cố Kiến Lễ, cô sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại đây, bắt lấy Cố Kiến Lễ vừa đánh vừa mắng lên.
“Con cái đứa trẻ chết tiệt, mẹ ở trong thôn giới thiệu cho con nhiều cô gái như vậy con lại không cần, con lại đi coi trọng tiểu hồ ly tỉnh kia, còn bị người ta bắt đi tù, thể diện của chúng ta đều bị con ném hết, em trai con ở trường học cũng không dám ngẩng đầu, con còn trở về làm gì? Sao con không chết ở trong tù luôn đi?” Ngồi tù mấy tháng, trong nhà không có một người tới thăm hắn, Cố Kiến Lễ vốn rất giận, kết quả vừa trở về, mẹ hắn liền bắt lấy hắn đánh chửi, một chút cũng không đau lòng hẳn, lời trong lời ngoài, đều là con trai út, Cố Kiến Lễ phát hỏa, đẩy Vương Nhị Phượng ra.
“Mẹ đủ rồi”
Vương Nhị Phượng khiếp sợ, đây vẫn là lần đầu tiên con trai rống cô, “Con hiện tại cánh cứng, liền dám rống với mẹ có phải hay không?”
Cố Kiến Lễ vỗ ngực rống giận, “Từ nhỏ mẹ đã bất công, chỉ thương Kiến Bân, hiện tại trưởng thành, mẹ vẫn còn như vậy, nó là con trai mẹ, con liên không phải sao?”
“Con sao có thể so sánh với Kiến Bân được?” Vương Nhị Phượng không cảm thấy chính mình thương con trai út hơn là sai, “Kiến Bân học tập giỏi, ve sau có thể thi đậu đại học, rạng danh gia tộc, con có làm được không? Nếu không phải nhờ Kiến Bân, nhà của chúng ta có thể mua được một căn nhà lớn như vậy ở trong thành phố không?”
Đổi lại là người mẹ nào, sẽ không thương đứa con trai như vậy?
Nghe được lời này, Cố Kiến Lễ càng giận hơn, “Được, mẹ thương nó, vậy cứ tiếp tục thương nó đi, con xem nó về sau có thể hiếu thuận được bao nhiêu, con cũng không cùng mẹ tranh luận, con là con trai lớn trong nhà, con hiện tại muốn kết hôn, căn nhà trong thành phố này, con muốn lưu lại làm hôn phòng”
Mẹ muốn cái gì cũng cho Cố Kiến Bân, khó mà làm được.
Ở trong ngục giam mấy tháng, Cố Kiến Lễ càng thêm ích kỷ, chỉ nghĩ tranh thủ nhiều hơn cho chính mình.
Về sau em trai thi đậu đại học, tiền đồ vô lượng, nếu căn nhà này lại cho em trai, hắn liền cái gì cũng không có?
Hắn là anh cả trong nhà, hắn mới là người có tư cách kế thừa tài sản trong nhà nhất.
“Mẹ và ba con còn chưa có chết đâu, con đã muốn chia gia sản?” Vương Nhị Phượng thiếu chút nữa tức chết, như thế nào cũng không nghĩ tới, con trai lớn mới từ trong nhà tù ra, cửa cũng chưa tiến vào đã muốn phân chia gia sản.
“Con cũng đều là bị các người bức” Cảm xúc của Cố Kiến Lễ kích động, rống to, áp lực mấy tháng nay rốt cuộc bạo phát ra tới.
“Mẹ nói cho con, trừ phi mẹ và ba con chết, bằng không căn nhà này ai cũng đừng nghĩ chia” Căn nhà này là muốn để lại cho con trai út, con trai lớn là cái dạng này, sao xứng ở căn phòng lớn như vậy?
“Không cần ba mẹ chết” Cố Kiến Bân lấy ra nông dược đã sớm chuẩn bị tốt, làm bộ muốn uống xuống, “Nếu mẹ không cho con căn nhà này, con sẽ tự tử chết ở đây, khi sống không được ở, con liền chết bên trong, con xem về sau ai còn dám ở đây.”
“Con có bản lĩnh liền uống đi, con có chết căn nhà này cũng không chia cho con, mẹ và ba con còn có thể tiết kiệm được tiền cưới vợ cho con, về sau liền đi theo em trai con sống” Vương Nhị Phượng căn bản không tin bên trong là nông dược, hiện tại cuộc sống tốt như vậy, mấy ai sẽ tự tử?