Chương 713: Anh Quân, cảm ơn
Chương 713: Anh Quân, cảm ơnChương 713: Anh Quân, cảm ơn
ngươi
Tình huống trong nhà Đỗ Hiểu Huy không tốt lắm, cô cũng muốn giúp hắn một chút, nhưng cô cũng biết, nam sinh tuổi này lòng tự trọng rất mạnh, đặc biệt là người như Đỗ Hiểu Huy, trước kia điều kiện trong nhà còn tính là có thể, đột nhiên biến thành như vậy, trong lòng vốn dĩ rất khó chịu, cô càng không nghĩ chọc vào nỗi đau của hắn.
“Cậu muốn tuyển người sao?” Trong lòng Đỗ Hiểu Huy một trận kích động, “Tớ có thời gian, đã làm xong bài tập, chỉ còn lại vài bài không hiểu, cậu giảng giải một chút sẽ làm xong”
“Một ngày hai khối, hỗ trợ dọn hàng hóa, khả năng có hơi chút mệt.” Thẩm Miên cố ý nói công tác vất vả hơn một ít, như vậy hắn liền sẽ không cảm thấy cô đang bố thí cho hắn.
Quả nhiên, Đỗ Hiểu Huy vừa nghe vậy, chẳng những không cảm thấy mệt, ngược lại thực vui vẻ, “Tớ không sợ mệt, mệt chút mới tốt, nếu không mệt, tớ cầm tiền cũng không thấy yên ổn”
“Vậy cậu cuối tuần liền bắt đầu tới làm đi!” Thẩm Miên giải quyết dứt khoát, quyết định xong việc này, “Sau khi khai giảng, thứ bảy cậu cũng có thể lại đây hỗ trợ.”
Đỗ Hiểu Huy thực vui vẻ, giúp đỡ Đại Quân xếp xong một xe rau dưa, sau đó Đại Quân liền từ trong xe lấy một đôi giày mới trước đó bị đè dưới rau dưa, đưa cho Đỗ Hiểu Huy, “Đôi giày này anh mua bị nhỏ, chủ quán không cho trả lại, em nhìn xem có thể đeo vừa hay không, nếu đeo vừa thì cho em.”
Đỗ Hiểu Huy sửng sốt, giày thoạt nhìn không tồi, mua cũng phải vài đồng tiền.
“Thất thần làm gì? Mau thử đi” Đại Quân thúc giục.
Đỗ Hiểu Huy do dự cởi đôi giày dưới lòng bàn chân ra thử một chút, không lớn không nhỏ, rất vừa vặn, Đại Quân thấy thế, nói: “Em đeo rất hợp, vậy đưa cho em đeo đi!”
“Đôi giày này bao nhiêu tiền? Em trả tiền cho anh” Đỗ Hiểu Huy trong lòng có chút thấp thỏm, giày đeo rất thoải mái, giày hắn vừa lúc đã mòn đế, mua một đôi mới để đeo cũng tốt, chỉ là có chút lo lắng đôi giày này giá cao.
“Không cần đưa tiền.” Đại Quân vẻ mặt không thèm để ý, “Đôi giày này anh mua từ năm trước, bởi vì hơi nhỏ, vẫn luôn để không, nhà anh cũng không có người thân gì, không cho em đeo về sau cũng chỉ có thể bỏ đi, em có thể đeo vừa cũng tốt”
“Anh Quân, cảm ơn anh.” Vành mắt Đỗ Hiểu Huy đỏ lên, quay đầu đi không dám đối diện cùng Đại Quân.
Ai mua giày sẽ không thử chứ?
Đôi giày này, anh Quân chính là cố ý mua cho hắn đeo, anh Quân nhất định là thấy giày hắn đã mòn đế, lại sợ hắn không cần, cho nên mới nói như vậy, không nghĩ tới, anh Quân bề ngoài nhìn lãnh trầm không thích nói chuyện, lại tốt bụng như vậy, tình nghĩa này, hắn nhớ kỹ.
Thẩm Miên tự nhiên cũng nhìn ra được, nhưng cô cũng không có nói trắng ra.
Đỗ Hiểu Huy mỗi thứ bảy, chủ nhật đều đi nhờ xe của anh Đại Quân, giúp anh ấy dọn hàng hóa, Đại Quân nhất định là chú ý tới giày của Đỗ Hiểu Huy đã mòn đế, cho nên mới mua giày đưa cho hắn.
Anh Quân xác thật tâm địa không tồi, Tiểu Thúy nếu không chê chân cẳng anh ấy không tốt về sau theo anh ấy cũng là chuyện tốt.
Mặc kệ bề ngoài hay là nhân phẩm, Đại Quân đều xem như tương đối tốt.
Làm xong bài tập, Đỗ Hiểu Huy cũng không có việc gì, cho nên cũng không vội trở lại trường học, hắn vẫn luôn ở trong tiệm cho đến hơn bốn giờ chiều, cũng không nhàn rỗi, vẫn luôn giúp Trương Thiến làm việc.
Tới 5 giờ chiều, Thẩm Miên quyết định tan tâm sớm, cô muốn mời mấy người đi ra ngoài ăn một bữa cơm, “Ăn tết, mọi người đều rất vội, cũng không có thời gian cùng nhau đi ăn một bữa cơm, vừa lúc hôm nay mọi người đều ở đây, chúng ta đi ra ngoài ăn một bữa cơm rồi hẵng trở về.”
“Được” Đại Quân và Đỗ Hiểu Huy cũng không cự tuyệt.
Mấy người quét tước vệ sinh trong tiệm một chút, đang định khoá cửa hàng, một chiếc ô tô liền ngừng ở ven đường.