Chương 766: Tình địch gặp mặt
Chương 766: Tình địch gặp mặtChương 766: Tình địch gặp mặt
Mấy năm nay, Nguyễn gia không ngừng tìm kiếm, chỉ cần chưa tìm thấy được thi thể, không có chứng cứ minh xác chứng minh Nguyễn Miên Nhi thật sự đã chết, thì vẫn còn ôm một tia hy vọng, chẳng sợ là rất xa vời.
“Người mù hẳn là không nhìn được đi? Sao có thể đào rau dại?” Thẩm Miên cảm thấy lời đồn này có chút khoa trương, “Lời đồn này có đáng tin không?”
“Bọn họ nói Miên Nhi rất thông minh, tuổi nhỏ đã nhận thức được rất nhiều loại rau dại, người mù đi nơi nào, đều là Miên Nhi ở phía trước dẫn đường”
“Nguyễn gia nếu biết sau khi Nguyễn tiểu thư bị lừa bán phải sống thảm như vậy, nhất định sẽ vô cùng đau lòng!” Cũng không biết vì sao, rõ ràng không quen biết Nguyễn Miên Nhi, nhưng nghe đến tên Nguyễn Miên Nhi, cô cảm thấy mạc danh quen thuộc, thậm chí có hơi chút đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
“Chỉ có Nguyễn Dễ Khiêm biết” Hạ Nam nói.
Những việc này, nếu bị Nguyễn Linh Ngọc biết, khẳng định không tiếp thu được.
Hai người trò chuyện với nhau, rất nhanh đã đến nhà, tiến vào sân, liền thấy Lục Tư Viễn và Dương Tiểu Tế đang ngồi ở bàn đá trong sân ăn dưa hấu.
Nhìn thấy hai người trở về, Dương Tiểu Tế vui vẻ tiếp đón, “Trở vê sớm không bằng trở về đúng lúc, hai người mau tới đây, Tư Viễn mua dưa hấu, vừa mới cắt ra.”
Lục Tư Viễn và Hạ Nam đưa mắt nhìn nhau, sau đó từng người bất động thanh sắc dời ánh mắt đi.
Không khí giống như không có gì không đúng, nhưng lại giống như không đúng lắm.
Dương Tiểu Tế có hơi chút sợ phiền phức, sau khi ngửi thấy vấn đề, liền cầm hai nửa dưa hấu trở về phòng, dư lại ba người sáu đôi mắt nhìn nhau, Thẩm Miên giống như không có việc gì ngồi ăn dưa hấu.
Hạ Nam không ăn, Lục Tư Viễn cũng không gọi hắn.
Thẩm Miên cảm thấy không khí như vậy có chút kỳ quái, cô cũng có chút không chịu nổi, vì thế trực tiếp hạ lệnh trục khách.
“Anh Hạ, nếu công ty anh còn có chuyện thì anh cứ về trước đi!”
Sắc mặt Hạ Nam tối sầm.
Lục Tư Viễn lập tức lộ ra một nụ cười thắng lợi, “Đúng vậy, anh Hạ, anh có việc chạy nhanh đi làm đi, chính sự quan trọng, em nghe nói Miên ở đây, nên cố ý lại đây thăm cậu ấy, về sau cũng sẽ thường tới đây, anh không cần lo lắng, cậu ấy có chuyện gì, em cũng sẽ chiếu cố cậu ấy” Thẩm Miên trừng hắn một cái, “Cậu cũng trở về đi! Tớ mệt, muốn ngủ trưa một lát.”
Tươi cười trên mặt Lục Tư Viễn cứng đờ, “Cậu là lợn sao? Vừa mới ăn cơm xong liền ngủ?”
Không chờ Thẩm Miên trả lời, Hạ Nam liền đứng dậy, hướng về phía Lục Tư Viễn nói: “Đi thôi!”
Lục Tư Viễn: “......”
Không có biện pháp, hắn chỉ có thể đứng lên.
“Ngày mai tớ lại đến thăm cậu”
“Đã biết, đi nhanh đi!” Thẩm Miên chạy nhanh thu dọn bàn một chút, giống như chạy trốn trở về phòng.
Ngày kế, Lục Tư Viễn cũng không có tới, Hạ Nam bởi vì quá bận, buổi sáng lại đây một chuyến, mua một phần cơm sáng, sau khi ba người ăn xong, hắn liền rời đi.
Tới giữa trưa, cũng chỉ có Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế lười biếng ngồi ở trong sân ăn dưa hấu.
Ăn được một nửa, cửa đột nhiên truyền đến tiếng gậy gỗ rơi xuống đất ' thùng thùng ? hai người theo âm thanh nhìn lại, liền thấy một ông già chống quải trượng đứng ở cửa.
“Cô gái nhỏ, xin hãy thương xót, xin cho ông chút đồ ăn đi!”