Chương 923: Hồi thôn 1
Chương 923: Hồi thôn 1Chương 923: Hồi thôn 1
Thẩm Miên nhấp môi không lên tiếng, Tiểu Thúy cũng không dám nhiều lời, hai người bất tri bất giác liền ngủ.
Sáng sớm hôm sau, ba người rời giường đi đến cửa hàng, sau khi chào hỏi, lại đi mua một ít quà tặng, liền trở về trong thôn.
Ba người cùng nhau đi đến thăm Triệu Tiên Lai trước, nhìn thấy Thẩm Miên sau khi thành công trở về quê cũ, Triệu Tiên Lai rất là vui mừng, gật đầu nói: “Bác lúc trước đã biết, đứa nhỏ cháu có cốt khí, khẳng định có thể thi được thành tích tốt, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, cháu thậm chí còn thi đỗ vào đại học Thủ Đô.”
Đang nói, Triệu Tiên Lai vẻ mặt hổ thẹn: “Trong thôn đã bạc đãi cháu! Theo đạo lý, cháu thi đậu đại học Thủ Đô, trong thôn hẳn nên mở tiệc rượu đón gió chúc mừng cho cháu.”
Thẩm Miên vẻ mặt chân thành nói: “Bác, bác đừng nói như vậy, năm đó nếu không có bác, sẽ không có cháu hôm nay, cháu vẫn luôn thực cảm kích bác, mấy năm nay cũng không có trở về thăm bác và thím, bác đừng để ý.”
Nghe được lời này, Lý Xuân Hoa nói tiếp: “Miên, cháu đừng nói như vậy, mấy năm cháu sống thế nào, trong lòng chúng ta đều sáng như gương, cháu cũng không dễ dàng, người khác không biết, thím và bác Triệu của cháu lại đều biết, cháu là đứa nhỏ có phúc khí, chúng ta cũng vui vẻ, cũng không có người ngoài, chúng ta đừng nói lời khách khí”
“Vâng.”
Thẩm Miên gật gật đầu.
Ba người hàn huyên trong chốc lát, Triệu Tiên Lai liền nhắc tới sự tình Thẩm Kiến Hoa, vừa mới nói được một câu, Lý Xuân Hoa đã cắt ngang: “Miên vừa trở về, anh nói với con bé chuyện này làm gì?”
“Dù sao cũng là ba nuôi của Miên, vẫn nên để Miên biết thì tốt hơn” Triệu Tiên Lai nghiêm mặt nói.
Lý Xuân Hoa nghe vậy, sau đó mới không hé răng.
Thẩm Miên cười một chút, chủ động nói: “Bác Triệu, bác định chuyện chú Thẩm Kiến Hoa bị ung thư đúng không? Tiểu Thúy đã nói với cháu.”
“Đúng vậy, chính là việc này” Biết Tiểu Thúy đã đề qua, Triệu Tiên Lai nói về việc này, cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn một ít, “Miên, sự tình hắn làm, bác đều biết, nhưng bác cảm thấy, hắn rốt cuộc cũng đã nuôi cháu nhiều năm như vậy, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, nếu cháu đã trở lại, liền thuận tiện đi liếc hắn một cái đi!”
Triệu Tiên Lai cũng không phải muốn dùng đạo đức ép Thẩm Miên, chỉ là cảm thấy, nếu Thẩm Miên đã biết còn không đi thăm, sau này truyền ra cũng không dễ nghe, về sau vạn nhất có khi nào nhớ lại, trong lòng có tiếc nuối cũng không tốt. Còn có chính là, hiện tại Thẩm Kiến Hoa cũng xác thật rất đáng thương.
Thẩm Miên không lên tiếng, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hạ Nam.
“Đi thăm đi!”
Hạ Nam nhàn nhạt nói.
Hắn hiểu tính tình của Thẩm Miên, nếu hiện tại không đi thăm, về sau trở lại thủ đô, ngẫu nhiên khả năng vẫn sẽ nhớ thương việc này.
Nghĩ nghĩ, Thẩm Miên gật gật đầu, nhưng cô không lập tức trở về, mà đi đến nhà bác Lưu trước, nhìn thấy con gái và Thẩm Miên cùng nhau trở về, bác Lưu cười đến không khép được miệng, khen Thẩm Miên hiện tại xinh đẹp đến không nhận ra.
Sau khi hàn huyên vài câu, cô lại nói về Thẩm Kiến Hoa với Thẩm Miên, đầu tiên là mắng Chu Lan Phương một chập, sau đó lại nói chuyện Thẩm Kiến Hoa nhiễm bệnh: “Hắn kia đều là báo ứng, một lòng nghĩ dựa vào Chu Tư Vũ, kết quả khen ngược, bóng người cũng không thấy, căn bản là không nhận người dượng như hắn”
“Miên, bác nói cho cháu nghe, nếu hắn tỏ vẻ đáng thương trước mặt cháu, cháu ngàn vạn đừng để ý đến hắn, đây đều là chính hắn làm, cháu không biết, năm đó bọn họ ở sau lưng đã bịa đặt về cháu như thế nào, người như vậy, không đáng đồng tình”