Chương 927: Hồi thôn 5
Chương 927: Hồi thôn 5Chương 927: Hồi thôn 5
Có lễ là người sắp chết, hắn trong khoảng thời gian này, luôn hồi tưởng lại những sự tình trước đây, nhớ tới bộ dáng Thẩm Miên khi còn nhỏ, nhớ tới sự tình Chu Lan Phương đã làm, sau đó mới phát hiện, hắn đã thực sự rất bạc đãi Thẩm Miên.
Tư tưởng lúc trước cũng rất ích kỷ, ngoài miệng nói vì tốt cho cô, coi cô như con gái ruột, trên thực tế lại không làm gì tốt cho cô.
Nếu nói sự tình nào làm đúng, đại khái chính là nhặt cô về, cho cô đi học.
Còn may khi đó Thẩm Miên hiểu chuyện, không hề nghe lời hắn, nếu không, căn bản không có cơ hội thi đậu đại học, một hạt giống tốt sẽ bị hắn và Chu Lan Phương hủy diệt.
Trái lại Chu Tư Vũ, trong nhà tiêu nhiều tiền trên người cô như vậy, cũng không thi được vào một trường đại học thật tốt, cuối cùng ngay cả người dượng này cũng không nhận.
Tạo nghiệt!
Đều là hắn gieo gió gặt bão.
Thẩm Miên nhàn nhạt hỏi một câu, “Các cô ấy không gọi điện thoại trở về sao?”
Nói cô ý chí sắt đá cũng được, nói cô ích kỷ cũng được, giờ khắc này, cô thật sự không có đồng tình Thẩm Kiến Hoa. Đời này, nếu không phải hắn phát bệnh sớm, Chu Lan Phương cuốn tiền chạy trốn, hắn sợ là còn chưa có cảm thấy chính mình đã sai.
Mà kiếp trước, hắn đến chết, cũng không nói cho cô một câu thật lòng, vô hạn áp bức mỗi một giọt tâm huyết của cô.
“Chú đã sắp chết, không có năng lực kiếm tiền gửi cho Tư Vũ đi học, các cô ấy sao còn cần chú?” Nói về Chu Lan Phương và Chu Tư Vũ, trong giọng nói của Thẩm Kiến Hoa rốt cuộc có hơi chút oán khí.
“Lan Phương cuốn tiền chạy trốn, chú đến nhà anh cô ấy tìm, kết quả bị đánh đuổi đi.....”
Bởi vì quá mức kích động, hắn ho khan kịch liệt, một hồi lâu mới hoãn lại đây, vành mắt cũng dần dan biến đỏ.
“Báo ứng, đây đều là báo ứng”
Ánh mắt Thẩm Miên đạm mạc, “Báo hay không báo ứng cháu không biết, nhưng cháu biết, sự tình trên thế gian, khẳng định đều có nhân quả, gieo nhân øì, sẽ gặt quả nấy”
Thẩm Kiến Hoa bị nói cho á khẩu không trả lời được, cúi đầu thở dài một tiếng, liền không nói chuyện nữa.
Hai người đều trầm mặc trong chốc lát, Thẩm Miên đột nhiên hỏi một câu, “Bác sĩ nói như thế nào?”
“Bác sĩ nói là ung thư dạ dày thời kỳ đầu, trị liệu phải tốn rất nhiều tiền” Thẩm Kiến Hoa cười khổ một tiếng, “Loại người nghèo như chúng ta nào thích hợp bị loại bệnh này, không phải chờ chết sao? Hiện tại ngay cả tiền uống thuốc cũng đều là chắp vá lung tung, đừng nói đến làm phẫu thuật”
Thẩm Kiến Hoa biết Thẩm Miên và Hạ Nam có tiền, nhưng nói hai người ra tiền chữa bệnh cho hắn, hắn không nói nổi, lúc trước đối xử với Thẩm Miên như vậy, còn cùng cô đoạn tuyệt quan hệ, cô không trách mình đã là tốt rồi.
Người tới một bước này, ngược lại nghĩ thông suốt rất nhiều, cũng thấy rõ rất nhiều.
Thẩm Miên không lên tiếng, không hứa hẹn trị liệu cho hắn, cũng không nói không trị liệu, người bên ngoài thấy người ta cũng không cãi nhau, chỉ nói việc nhà, cảm thấy không thú vị, liền về nhà nấu cơm.
Trong phòng chỉ còn lại bốn người, Thẩm Kiến Hoa trầm mặc một lát, mới đột nhiên nhìn về phía Hạ Nam nói.
“Hạ Nam, có chút lời, chú biết chú không xứng nói, chú cũng không phải người tốt, chú thực xin lỗi Miên, con bé là cô gái ngoan, trước kia đã phải sống quá khổ, cháu cũng biết được, nếu các cháu đang yêu nhau, hãy đối xử tốt với con bé, đừng lại làm con bé phải chịu khổ.”
“Khổ của cô ấy, đã chịu xong ở Thẩm gia rồi” Hạ Nam trầm giọng nói.
Nghe vậy, Thẩm Kiến Hoa lại lần nữa hổ thẹn.
“Trước kia chú hồ đồ.” Khoai tây trong chậu than đã cháy đen, nhưng hắn cũng không có tâm tình ăn.
Nhớ tới vui sướng ngắn ngủi khi còn nhỏ, đôi mắt Thẩm Miên đột nhiên có chút mơ hồ, cô đứng dậy.
“Đợi chút nữa bác Lưu nấu cơm xong, cháu sẽ đưa một chén lại đây cho chú, dạ dày không tốt không nên chỉ ăn mỗi khoai tây.”