Chuong 965: Tuong nhan 2
Chuong 965: Tuong nhan 2Chuong 965: Tuong nhan 2
Thấy bọn họ một bộ dáng không nói chuyện rõ ràng với mình, sẽ không bỏ qua, Thẩm Miên đau đầu, cô xoa xoa giữa mày, dứt khoát nói: “Vậy giữa trưa hôm nay đi!”
Nghe được lời này, Nguyễn Dễ Khiêm vui vẻ, Nguyễn Phong cũng là một trận cao hứng, hai người chạy nhanh đáp ứng.
Thẩm Miên nhấp môi nhìn thoáng qua hai người, quay đầu nói với Hạ Nam: “Anh Hạ, chúng ta đi thôi!”
“Ừ.”
Hạ Nam gật đầu, chào Nguyễn Phong, sau đó mới đưa Thẩm Miên rời đi.
Dương Tiểu Tế thấy thế, chạy nhanh đi theo phía sau hai người.
Nguyễn Phong nhìn bóng dáng Thẩm Miên, vẻ mặt vui mừng, “Miên nguyện ý nói chuyện cùng chúng ta, có phải thuyết minh, kỳ thật con bé không mâu thuẫn chúng ta như vậy hay không?”
Nguyễn Dễ Khiêm gật đầu nói: “Kỳ thật Miên vẫn luôn hiểu lý lẽ, nếu không phải trước kia con nói lời quá phận, em ấy hiện tại cũng không lạnh lùng như thế, mặc kệ nói như thế nào, nguyện ý nói chuyện cùng chúng ta là chuyện tốt, chỉ cần chúng ta đối xử tốt với em ấy, tổng hội sẽ có một ngày em ấy tiếp thu chúng ta” Máu mủ tình thâm, lời này không phải nói mà thôi, Thẩm Miên là em gái hắn, đây là sự thật, hắn tin tưởng, Miên sẽ tha thứ cho hắn.
Về phần Nguyễn Linh Ngọc, chỉ có thể đi một bước xem một bước.
Hạ Nam lái xe đưa Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế đến trường học, sau đó dặn dò: “Giữa trưa anh tới đón em”
Hắn sẽ không để cô một mình đi đối mặt với Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm.
“Vâng.”
Thẩm Miên nhẹ nhàng gật đầu một cái, cùng Dương Tiểu Tế vào trường học.
Có học sinh nhìn thấy Thẩm Miên bước xuống từ trên một chiếc ô tô, không khỏi khe khẽ nói nhỏ, suy đoán rốt cuộc là ai đưa cô đi học, Thẩm Miên làm lơ ánh mắt của người khác, trực tiếp đi vào phòng học.
Tới giữa trưa, Thẩm Miên thu thập sách vở một chút, chuẩn bị đi ra ngoài, Dương Tiểu Tế có chút không quá yên tâm.
“Miên, đây là chuyện của cậu, tớ biết tớ không nên nhiều lời, nhưng tớ biết, cậu kỳ thật không muốn nhận bọn họ, cho nên cậu cứ làm theo tâm của chính mình, tớ và Tư Viễn vĩnh viễn đứng về phía cậu.”
“Cậu đừng lo lắng, tớ không có việc gì” Thẩm Miên gật đầu hơi hơi mỉm cười, “Cậu đi ăn cơm đi!” “Ư”
Dương Tiểu Tế gật gật đầu, hai người cùng nhau ra phòng học, sau đó tách ra đi ăn cơm.
Thẩm Miên vừa ra cổng trường, liền thấy Hạ Nam chờ ở nơi đó, cô chạy chậm vài bước đi đến trước mặt hắn, sau đó mới chú ý tới hai cha con Nguyễn Phong đứng ở phía sau hắn.
“Miên”
Nguyễn Phong nhẹ giọng kêu một câu.
Tươi cười trên mặt Thẩm Miên phai nhạt vài phần, “Chúng ta tìm một tiệm cơm ngồi xuống nói chuyện đi!”
Ở đây có rất nhiều học sinh, cô không nghĩ nói chuyện ở chỗ này.
Nguyễn Phong cũng nghĩ đến điểm này, vội vàng gật đầu nói: “Phía trước có một tiệm cơm nhỏ, chú đã nhìn qua, hoàn cảnh cũng không tệ lắm, còn có phòng riêng, chúng ta đến đó nói chuyện đi!”
Thẩm Miên nhìn thoáng qua Hạ Nam, thấy hắn không có ý kiến øì, vì thế gật gật đầu.
Bốn người rất nhanh đã tới tiệm cơm, không thể không nói, Nguyễn Phong cũng rất dụng tâm, tiệm cơm này là tiệm cơm tốt nhất, lớn nhất phụ cận, bốn người đi tới phòng mà Nguyễn Phong đã đặt trước, Nguyễn Phong hỏi Thẩm Miên muốn ăn gì, Thẩm Miên chỉ nhàn nhạt nói một câu tùy tiện.
Vì thế, Nguyễn Phong lại đưa thực đơn cho Hạ Nam, “Tiểu Nam, cháu hiểu khẩu vị của Miên, cháu nhìn chút đi!”
Khi nói ra lời này, trong giọng của hắn khó tránh khỏi lộ ra một tia bất đắc dĩ cùng chua xót, rõ ràng là con gái của mình, nhưng chính mình lại không hiểu gì về con bé.
Hạ Nam cũng không khách khí, tiếp nhận thực đơn, dựa theo khẩu vị của Thẩm Miên, chọn vài món ăn, ghế lô không ai nói chuyện, không khí lược hiện xấu hổ, một lát sau, Nguyễn Dễ Khiêm tựa hồ có chút không chịu nổi không khí như vậy, dứt khoát nói thẳng: “Miên, ngày hôm qua mẹ anh đã nói hết sự tình cho em đi?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ