Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 101 - Chương 101 - Ý Định Nhảy Lớp

Chương 101 - Ý Định Nhảy Lớp Chương 101 - Ý Định Nhảy LớpChương 101 - Ý Định Nhảy Lớp

Tô Vi Vi ở tiệm ăn vặt ăn bữa trưa, còn nhân tiện hỗ trợ bưng đồ ăn thu tiền, đợi khách dần dần ít đi, liền bị mợ cả đẩy ra ngoài, bảo cô nhanh chóng về phòng học nghỉ ngơi cho khoẻ, còn tiện tay nhét vào túi của Tô Vi Vi mười đồng bảo cô thích mua gì thì mua.

Mợ cả buổi trưa này tuy là mệt, nhưng lại càng vui vẻ hơn.

Thì ra làm kinh doanh thật sự có thể kiếm tiền.

Lúc trước còn lo lắng Vi Vi nói ba hoa chích chòe cuối cùng không có ai tới ăn, không ngờ là... Cả nhà đều bận thở không ra hơi rồi.

Một buổi trưa này ít nhất cũng kiếm được một trăm đồng!

Trong một tháng thật sự có thể kiếm được mấy ngàn đồng, không bao lâu nữa, thì có thể mua nhà cho con trai rồi.

Mợ cả nhiệt huyết tràn đầy...

Tô Vi Vi cầm mười đồng mợ cả cho cô, dở khóc dở cười trở về phòng học.

Chỉ là...

Cửa phòng học, bóng dáng kia sao lại có hơi quen thuộc.

"Cố Dung Thời, sao anh lại tới đây?"

Đứng ở cửa, cậu thiếu thiên dáng người cao lớn giống Tiểu Bạch Dương kia, không phải Cố Dung Thời thì là ai.

"Đương nhiên là tới thăm em rồi."

Ánh mắt của Cố Dung Thời quét một vòng trên người Tô Vị Vi, yên tâm gật gật đầu.

"Buổi trưa em không trở lại ăn cơm, anh lo lắng cho em nên đến đây xem thử."

" Buổi trưa em ăn cơm ở tiệm ăn vặt của nhà mợ cả rồi, nhưng mà... Em hôm qua đã nói cho bà ngoại nghe rồi mà."

Cố Dung Thời đương nhiên biết rồi, nhưng mà người mỗi buổi trưa ngồi ăn cơm cạnh mình không thấy nữa, cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.

"Trưa nay bà ngoại Chu nấu món tàu hũ ky chiên giòn."

Cố Dung Thời ung dung thản nhiên mở miệng, quả nhiên nhìn thấy vẻ tiếc nuối trên gương mặt của Tô Vi Vị.

Tô Vi Vi:... Tàu hủ ky chiên giòn đó, món cô thích nhất. "Anh đem một ít đến cho em, tranh thủ còn chưa vào lớp em ăn thử trước đi."

Cố Dung Thời đưa hộp cơm qua, nhìn thấy Tô Vi Vi hớn hở ra mặt, khóe miệng anh cũng không nhịn được khẽ cong lên.

Nhân lúc Tô Vi Vi mở hộp cơm ra ăn, Cố Dung Thời giả vờ tùy ý mở miệng.

" Lúc trước ở phòng sách, anh thấy em đã xem cả sách của cấp ba rồi, có phải em muốn nhảy lớp hay không?”

Nhảy lớp?

Tô Vi Vi đang định nhét tàu hũ ky chiên giòn vào miệng tay bỗng dừng lại.

Nói thật thì lúc trước cô thật sự không có suy nghĩ này.

Lúc đó xem sách giáo khoa cấp ba cũng chỉ là tùy ý lật xem, chủ yếu là vì lúc đó Tô Mạn Mạn đang nhăn nhó mặt mũi trước một đề toán, Tô Vi Vi thật sự không nhịn được, nên cố ý lật sách giáo khoa, đem những kiến thức dùng để giải đề đó để trước mặt của chị gái.

Không ngờ lại bị Cố Dung Thời nhìn thấy được.

"Thật ra thì nhảy lớp cũng tốt mà, như vậy thì thời điểm này năm sau em có thể học cấp 3 rồi, dựa vào thực lực của em, thi đậu trường Nhị Trung của thành phố Hàng chắc là không có vấn đề gì."

Cố Dung Thời tiếp tục ung dung thản nhiên khuyên bảo.

Tô Vi Vi ngay lập tức bắt đầu động lòng rồi.

Chuyện này...

Thật đúng là có thể được.

Sang năm chị gái lớp 12, nếu như cô lúc đó cũng học cấp 3, hai chị em mỗi ngày cùng nhau đi học, tan học, cùng nhau tự học, hoàn toàn có thể như hình với bóng.

Đời trước,

Phải biết rằng, đời trước chuyện chị gái bị tên tra nam lừa gạt hình như là xảy ra vào năm sau.

Tuy rằng hiện tại chị gái đã rời khỏi trấn trên, nhưng ai biết được quán tính của vận mệnh lớn bao nhiêu.

Cho nên vẫn là ở sát bên bảo vệ chị gái mới khiến cô yên tâm nhất.

Thậm chí...

Tô Vi Vi đêu nghĩ rằng nếu không thì năm nay nhảy đến lớp 9, sang năm nhảy đến lớp 12, học cùng lớp với chị gái.

Nhưng mà dù sao đi nữa, chuyện nhảy lớp này có vẻ như có thể bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc rồi.

Một bên, Cố Dung Thời mắt thấy Tô Vi Vi đã đã nghe lời đề nghị của mình, trong lòng mừng thầm.

Nói một tiếng tạm biệt với Tô Vi Vi, liền xoay người về trường Nhị Trung.
Bình Luận (0)
Comment