Chương 102 - Đồng Hồ Mới
Chương 102 - Đồng Hồ MớiChương 102 - Đồng Hồ Mới
Ừm, nếu như Tô Vi Vi nhảy lớp, thì có thể cùng anh đến trường mỗi ngày rồi.
Đến lúc đó còn có thể nói Vi Vi lại nhảy thêm một lớp, hai người liền có thể học cùng lớp.
Còn có thể cùng nhau thi đại học.
Đến lúc đó hoàn toàn có thể lựa chọn cùng một trường đại học mà.
Cố Dung Thời:... Kế hoạch thành công -...
Tô Vi Vi hoàn toàn không biết rằng chính mình đã ở trong kế hoạch của Cố Dung Thời.
Vừa nghiêm túc suy nghĩ chuyện nhảy lớp, vừa xách theo tàu hũ ky chiên giòn vẫn còn hơi nóng về lớp.
Còn vô cùng hào phóng chia sẻ cho Hoàng Tinh ở phía sau.
"Vi Vi, tay nghê của bà ngoại cậu tay cũng thật tốt."
Hoàng Tinh Tinh rõ ràng thật sự là một người có tâm hồn ăn uống.
Khen không dứt miệng với món tàu hũ ky chiên giòn của bà ngoại Chu.
" Đúng chứ, bà ngoại tớ chẳng những nấu món tàu hũ ky chiên giòn ngon, còn biết làm các loại món kho, cổ vịt kho, cánh gà kho, đùi gà kho, hương vị đều siêu ngon."
Hoàng Tinh Tinh thật sự hâm mộ muốn chết đi được.
"Vi Vi, cậu đừng nói nữa, tớ lo là còn nghe nữa tớ sẽ khóc mất."
Vì sao bà ngoại và mẹ của nhà người khác đều giỏi nấu ăn như vậy, chỉ có mình mẫu thượng đại nhân của cô ấy, lại nấu ra những món ẩm thực đen tối?
"Ngoan, đừng khóc, lần sau chị đem đùi gà đến cho em ăn."
Tô Vi Vi sờ sờ đầu của Hoàng Tinh Tinh.
Tóc của Hoàng Tinh Tinh mềm mại, Tô Vi Vi từ sớm đã muốn sờ.
"Ô ô, Vi Vi cậu thật là tốt -"
Tê Kiều Kiều đã ăn xong bữa trưa trở lại, vừa lúc nhìn đến một màn tương thân tương ái này của Tô Vi Vi và Hoàng Tinh Tinh, không nhịn được lại hừ lạnh một tiếng.
"Hừ, một số người thì sẽ dùng những ơn huệ nho nhỏ này để lấy lòng người khác, một cái đùi gà có cái gì mà ghê gớm chứ.' "Ai nha, cái đồng hồ này thật đúng là ba tôi đi Ma Đô công tác mua về cho tôi, phải 300 đồng đó."
Tề Kiều Kiêu kéo tay áo đồng phục lên, để lộ ra cái đồng hồ mới tinh trên cổ tay.
"300 đồng?"
Cô bé bàn bên cạnh kinh ngạc kêu ra tiếng.
Kia chính là 300 đồng tiền đó.
Đều sắp bằng một tháng lương của một người công nhân bình thường rồi.
Cứ như vậy được người mang ở trên tay?
Không chỉ mỗi cô bé bàn bên cạnh, không ít bạn học đều nhao nhao nhìn chằm chằm vào cái đồng hồ trên tay Tề Kiêu Kiều
Lúc trước đã nghe nói nhà Tê Kiều Kiều giàu có, nhưng không ngờ lại giàu có đến như vậy.
"300 đồng kỳ thật cũng thường thôi, những cái đồng hồ nổi tiếng thì chọn bừa một cái cũng hơn mười ngàn đồng đó."
Tê Kiêu Kiều vô cùng hưởng thụ ánh mắt sùng bái của các bạn học xung quanh.
" Nhưng mà ba tôi nói, học sinh không thể quá khoe khoang, cho nên liền mua đại một cái đồng hồ có giá 300 đồng tiên để đeo cho vui là được rồi."
Đồng hồ 300 đồng tiền còn chỉ là đeo cho vui là được?
Câu nói khoe khoang của cải này hiển nhiên khiến các bạn nhỏ mộc mạc trong lớp kinh ngạc rồi.
Rất nhanh, bên cạnh Tề Kiều Kiều đã tụ tập không ít người, đều muốn xem thử cái đồng hồ 300 đồng có kiểu dáng ra sao, càng muốn nghe Tề Kiều Kiều nói cho bọn họ biết đông hồ một vạn đồng lại có kiểu dáng như thế nào.
Trong đám người, Tê Kiều Kiều cười vô cùng đắc ý.
"Cho nên nói, người có tiền chân chính đều sẽ dùng hồ để chứng minh thân phận, đi ra ngoài đàm phán, phải chìa tay ra trước, để người khác xem đồng hồ đeo trên tay, đồng hồ đẳng cấp quá thấp có sẽ không có ai để ý tới, cũng chính là những người nhà quê kia, mới cảm thấy ăn cái đùi gà là chuyện to tát như thế nào."