Chương 151 - BỊ Đè Bẹp
Chương 151 - BỊ Đè BẹpChương 151 - BỊ Đè Bẹp
Tiền này nếu đưa cho bà nội Tô giữ, ai biết cuối cùng sẽ đi chỗ nào, giao cho lão trưởng thôn thì ông ấy yên tâm nhất, người đến làm việc cũng không sợ sau khi gặt lúa xong thì không đưa tiền cho bọn họ.
Huống chi...
Ba Tô đưa tiền cơm nước nhiều như vậy, con dâu của trưởng thôn tay nghề lại tốt, khẳng định mọi người sẽ được ăn uống no say.
Những người đến đây giúp đỡ không những không thấy mệt, còn cảm thấy ba Tô người này thật là tốt bụng, có chuyện tốt liên nhớ đến bọn họ.
Ông trưởng thôn vui mừng vỗ vỗ bả vai của ba Tô.
"Đại Giang, chú biết cháu là đứa trẻ tốt, ruộng của nhà cháu cứ giao cho bọn chú, đảm bảo thu hoạch nhanh nhẹn gọn gàng, cháu ở bên ngoài làm công kiếm tiền cũng không dễ dàng, ba mẹ của cháu..."
Ông trưởng thôn thở dài, thật không hiểu được, hai vợ chồng nhà họ Tô rốt cuộc là nghĩ như thế nào.
Đứa trẻ tốt như vậy lại không thương, lại chỉ thương yêu thăng đầu và thằng ba.
" Cháu nếu đã ra ở riêng, quanh năm suốt tháng lễ tiết đây đủ hết là được, kiếm được tiền vẫn nên chăm lo nhiều hơn cho gia đình nhỏ của mình."
Ba Tô sắp xếp ổn thoả chuyện của nhà họ Tô dưới quê, liền vội vàng chạy về thành phố Hàng.
Ra ngoài cả một buổi sáng, việc kinh doanh của KFC bên kia bị đình trệ bao nhiêu chứ.
Chỉ là trong lòng lại không nhịn được nhớ lại lời trưởng thôn nói với với ông ấy.
Ngay cả trưởng thôn cũng khuyên ông ấy phải chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình trước, sao mà ông ấy lúc trước giống như bị trúng tà vậy, chỉ nghĩ đến hiếu thuận với cha mẹ, lại để cho vợ con chịu ấm ức?
Ba Tô tự kiểm điểm sai lầm trong quá khứ của mình một cách sâu sắc.
Mà mẹ Tô cả buổi sáng làm việc ở KFC không ngừng lơ đãng cũng đang lo lắng cho ba Tô.
Lão Tô chính là con người quá tốt, còn không biết cãi nhau.
Cũng không biết bài học ngày hôm qua con gái chỉ cho ông ấy, ông ấy có quên hay không.
Sớm biết vậy bà ấy cũng nên cùng trở về với ông ấy, ít nhất lúc bị mắng cũng có thêm một người chia sẻ.
Không được...
Vi Vi đã nói rồi, làm người không thể quá mềm yếu.
Bọn họ phải đứng lên.
Phải phản kích.
Phải phản kháng.
Phải...
Ai, chính là nên đưa Vi Vi trở về.
Có Vi Vi ở đó, còn sợ gì hai vợ chồng già của nhà họ Tô.
Năm đó bọn họ có thể ra ở riêng, còn nhờ cả vào Vĩ Vị đó.
Mẹ Tô nghĩ đến điểm tốt của Tô Vi Vi, quyết định, lát nữa buổi chiều vào thời điểm ít khách, thì đi trung tâm thương mại bên cạnh mua cho Vi Vị thêm vài bộ quần áo.
Con gái nhà người ta đều mặc quần áo nào hoa nào cỏ, chỉ mình Vi Vi, toàn bộ đều là các kiểu quần áo đơn giản...
Tối hôm đó...
Tô Vi Vi nhận được vài món váy công chúa màu hồng dịu dàng và áo ren:...
Ngẩng đầu nhìn thấy ba Tô mẹ Tô đang ngọt ngào giống như song sinh dính liền.
Tình yêu của mẹ, mình không xứng có được.
Cô càng nguyện ý mẹ Tô chơi chiêu với cô, đánh bại được thì tương đối sảng khoái
Mẹ Tô bây giờ chân thành mua quần áo cho cô, còn bảo cô đi mặc thử...
Tô Vi Vi thật sự không chịu nổi.
Một "bà dì" hơn ba mươi tuổi như cô thật sự chịu không nổi loại quần áo trẻ trung hoạt bát như vậy.
"Khụ.'
Tô Vi Vi nhận lấy quần áo, chớp mắt, bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Ba, ba hôm nay thật sự làm quá xuất sắc! Ba thật là giỏi!"
" Thật là giỏi quá -" Huyên Huyên ngôi dưới thảm bên cạnh chân Tô Vi Vi chơi xếp gỗ, nghe được Tô Vi Vi nói, cũng bắt chước ngẩng cái đầu nhỏ lên cổ vũ.
Còn học động tác của Tô Vi Vi, duỗi ra hai ngón tay to.
- Chuyện này... Chuyện này...'
Ba Tô cười vô cùng hàm hậu, gãi gãi đầu.
"Ba, ba cũng chính là dựa theo lời Vi Vi dạy ba mà nói, không ngờ người trong thôn thế mà đều khen ba, cái kia... Trước kia là ba làm không đủ tốt, ba cũng biết chính mình không thông miinh, vê sau chuyện trong nhà đều nghe Vi Vi, con nói gì ba liền làm nấy."
Ba Tô đã hiểu rõ.
Tuy nói là chỉ số thông minh của ông ấy đè bẹp mẹ Tô vẫn không thành vấn đề, nhưng...
Ở trước mặt Vi Vi, ông ấy tuyệt đối là có thể bị đè bẹp đến một trăm lần lận đó.
Ông ấy cứ ngoan ngoãn nghe lời con gái là được, dù sao con gái sẽ không hố ông ấy giống mẹ của ông ấy.
Tô Vi Vi rất vui mừng.
Ba Tô, ba cuối cùng cũng trưởng thành rồi.
Nhưng lời nói cũng không thể nói như vậy.
Ba Tô đều đã dũng cảm thực hiện bước đầu tiên phản kháng cha mẹ, thật sự là thời điểm cần sự cổ vũ.
Nịnh bợ sao, Tô Vi Vi rất quen thuộc.