Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177 - Xuất Hiện

Chương 177 - Xuất Hiện Chương 177 - Xuất HiệnChương 177 - Xuất Hiện

Phạm Lão Tam còn chưa thấy xuất hiện, tại sao bọn họ đã rời đi rồi.

Ngón tay thon dài của Cố Dung thời bỗng dưng cầm lấy một lọn tóc của Tô Vi Vị, anh cũng đột nhiên lại gần cô.

Tô Vi Vi:..

Có chuyện gì thì cứ nói tại sao lại dựa lại gân cô như vậy làm gì?

Tô Vi Vi theo bản năng lùi về phía sau, nhưng Cố Dug Thời lại từng bước ép sát kéo khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần. Thậm chí, Tô Vi Vi còn cảm nhận được cảm giác tê ngứa do khí nóng từ chóp mũi Cố Dung Thời phun lên tai cô.

Cô yêu cầu nước đá ngay lập tức.

Tại sao lại làm như vậy chứ.

Cố Dung Thời, anh phạm quy!

Cô rốt cuộc là nên đẩy anh ra hay vẫn là tiếp tục hưởng thụ đây?

Thật là rối rắm.

Nhưng mà...

"Cảnh sát Từ mới truyền tới tin tức, bọn họ ở bên ngoài mơ hồ phát hiện tung tích của Phạm Lão Tam. Vì để tránh rút dây động rừng nên cũng chưa có hành động."

Tô Vi Vi:..

Thay đổi thật nhanh nha.

Nghiêng đầu, đã nhìn thấy bên tai trái của Cố Dung Thời không biết từ lúc nào đã gắn một bên tai nghe.

Vậy nên...

Vừa rồi anh lại gân cô như vậy chỉ để truyền tin tức?

Sợ âm thanh quá lớn bị Phạm Lão Tam ở gần đây nghe thấy?

Tô Vi Vi cảm thấy máu nóng toàn thân đều như muốn đọng lại.

Quá...Xấu hổ.

Còn may vừa rồi cái gì cô cũng chưa nói, cái gì cũng chưa làm.

Bằng không...

Cô đã có thể đổi hành tinh khác mà sống. "Cảnh sát Từ bọn họ đã chia quân làm hai đường, một bộ phận người canh giữ ở bên này của chúng ta, tùy thời chờ đời Phạm Lão Tam xuất hiện sẽ lập tức bắt giữ. Một bộ phận khác chuẩn bị thu võng bắt gọn người tham gia buổi đấu giá ngâm này. Chúng ta cần rời đi trước, tránh cho lát nữa buổi đấu giá loạn lên sẽ bị ngộ thương. Ngoài ra cũng có thể đơn độc dụ ra Phạm Lão Tam."

Tô Vi Vi gật gật đầu, cũng học theo Cố Dung Thời dựa sát lại gần lỗ tai anh.

"Chỗ này là cửa của buổi đấu giá, không có không gian cho mấy người cảnh sát Từ dễ dàng hành động. Chúng ta đổi chỗ khác nhé."

Thân thể Cố Dung Thời hơi cứng đờ, nhanh chóng kéo dãn khoảng cách với Cố Vi Vi.

"Được.

Tô Vi Vi ngây thơ hồn nhiên chỉ tay lên bâu trời.

"Tiểu ca ca, ánh trăng đêm nay thật đẹp. Chúng ta không cần vội vã trở về, anh đi ngắm trăng với em được không?"

Thân thể Cố Dung Thời liên tục cứng đờ.

Tiểu ca ca gì đó, Vi Vi đã rất lâu chưa gọi anh như vậy.

Còn có hơi hoài niệm.

Nhưng mà...Ánh trăng đêm nay rất đẹp?

Là giống như anh nghĩ sao?

Tô Vi Vi kéo tay Cố Dung Thời.

Thời khắc mấu chốt sao còn có thể làm việc riêng?

Người mà cảnh sát Từ để lại đang ở đâu vậy?

Bọn họ dẫn theo Phạm Lão Tam đến chỗ nào mới tốt nha.

Cố Dung Thời ngẩn người, thấy Tô Vi Vi làm mặt quỷ, nhất thời...

Được rồi, lại hiểu lầm lần nữa.

Anh đã quen luôn rồi.

Không còn tâm tư kiều diễm, Cố Dung Thời gõ tai nghe vài cái, hai dài một ngắn.

Rất nhanh sau đó, trong tai nghe truyền đến giọng nói của cảnh sát Từ.

Cố Dung Thời ra hiệu một phương hướng với Cố Vi Vi, hai người lập tức đi về hướng đó.

Sau đó tại một ngõ nhỏ, bọn họ gặp được Phạm lão tam đang mặt cười âm hiểm còn tay thì câm cây gậy.

"A a a! Ông là ai?"

Tô Vi Vi lập tức biểu hiện ra bộ dáng sợ hãi của một thiếu nữ mười mấy tuổi vô tri.

Cô một bên thét chói tai một bên lại lôi kéo Cố Dung Thời liên tục lùi về phía sau, cố gắng kéo dãn khoảng cách cùng Phạm Lão Tam.

Phạm Lão Tam hình như rất thích nhìn biểu tình hoảng sợ như vậy của Tô Vi Vi. Nụ cười trên mặt càng tỏ ra không có ý tốt rồi không ngừng tiến lại gân hai người.

"Nhóc con, chậu hoa lúc trước không đập chết được mày, hôm nay tam gia tao sẽ đích thân tiễn mày về tây thiên."

"Ông ông ông...Chậu hoa lúc trước là do ông ném?"

"Đúng vậy, chỉ tiếc là mạng mày lớn có thể tránh được một kiếp. Nhưng không sao, hiện tại tao sẽ tự tay giết mày, cũng coi như có thể tự tay báo thù cho đại ca tao."

"Ông...Đại ca ông là ai? Tôi trước nay chưa từng hại ai bao giờ cả."

"Ha ha, chưa hại qua ai? Đại ca của tao đều đã bị mày hại phải vào ngục giam. Nếu không phải do mày, anh em chúng tao đã sớm cầm tiền tiêu dao rồi. Tất cả đều do mày!"

"Ông...Ông là đồng bọn của hai người lúc trước tham gia cướp ngân hàng?"

"Coi như mày cũng có chút thông minh, nhưng cũng chỉ như vậy. Ranh con, đi tìm chết đi! Tao cũng sẽ đưa tiểu tình lang của mày xuống dưới đó đoàn tụ với mày!"
Bình Luận (0)
Comment