Chương 176 - Cạnh Tranh
Chương 176 - Cạnh TranhChương 176 - Cạnh Tranh
Tô Vi Vi trở lại chỗ ngồi, mặt không biểu tình.
Không gian... Thật sự rất chuẩn xác.
Tuy rằng trong không gian đã có ong mật, nhưng ong mật thời tiền sử cũng được coi là một loài mới.
Cũng không biết động vật mấy chục năm trước có được tính là loài mới hay không? Nếu cũng được tính vậy thì... Tô Vi Vi sẽ lập tức đi mua tiêu bản.
Nháy mắt như nắm giữ được mật mã tài phú.
"Huyết hổ phách bắt đầu đấu giá, khởi điểm là một ngàn đồng, bắt đầu!"
Xung quanh một mảnh yên tĩnh.
Ngay cả hai người là chủ nhân của huyết hổ phách đang ngồi cạnh Tô Vi Vi cũng không thấy để bụng.
Đây chỉ là một vật phẩm đi kèm, một trăm hai mươi tám vạn đã tới tay thì một khối hổ phách tính là cái gì.
"Cố Dung Thời, cho em mượn ít tiền nhé?"
Tô Vi Vi lại đây vội vàng không có đem theo tiền mặt.
Cố Dung Thời gật đầu, "Được."
Thấy vậy, Tô Vi Vi lập tức giơ thẻ bài, hạ giọng."1000”
Tại hiện trường không có ai cạnh tranh nên Tô Vị Vi cũng thuận lợi mua được.
Đồ vật của buổi đấu giá có thể lập tức câm đi cũng có thể tạm thời để đó cuối buổi ra về sẽ lấy đi.
Rất nhiều người đều lựa chọn tạm thời vẫn để đó, đặc biệt là những vật phẩm có kích thước hơi lớn.
Nhưng khối huyết hổ phách này chỉ có kích thước mười mấy centimet vậy nên Tô Vi Vi trực tiếp câm đi, lặng yên thưởng thức.
"Vật phẩm thứ hai đếm ngược! Cốc sứ màu vẽ hình đàn gà thời vua Thành Hóal Không có giá khởi điểm, mỗi lần tăng giá không dưới mười vạn."
Người đàn ông trung niên mập mạp cười ha hả lấy ra vật phẩm áp chót.
Tô Vi Vi nghe thấy xung quanh truyền tới từng đợt âm thanh hít hà. Tô Vi Vi nhớ rõ, đời trước cô từng xem qua một tin tức. Vào năm 2014 có một cốc sứ màu vẽ hình đàn gà thời vua Thành Hóa đã từng được ra giá trên trời tới 2,8 trăm triệu.
Đương nhiên.
Cốc sứ màu vẽ hình đàn gà thời vua Thành Hóa trước mắt này khẳng định là không so được với tinh phẩm kia nhưng...
Khẳng định cũng có giá cả xa xỉ nha.
Không ngờ vật phẩm quý giá như vậy cũng có thể xuất hiện ở đây?
Quá kích thích.
Ngay cả Tô Vi Vi cũng có xúc động muốn tham gia đấu giá thứ này.
"Hai trăm vạn.”
Nhanh chóng có người giơ thẻ bài ra giá.
Nhưng...Đây chỉ là mở màn.
"Ba trăm vạn!"
"Năm trăm vạn."
"Sáu trăm vạn."
"Sáu trăm hai mươi vạn.
"Sáu trăm ba mươi vạn.....
Giá cả không ngừng tăng lên.
"Bảy trăm vạn."
Một giọng nói truyền đến khiến Tô Vi Vi trợn tròn hai mắt.
Giọng nói này vậy mà lại là của Cố Dung Thời!
"Anh..."
Theo bản năng, Tô Vi Vi muốn ngăn cản nhưng lại nhanh chóng thu tay lại.
Cố Dung Thời làm vậy khẳng định có lí do của anh ấy.
Tuy rằng hôm nay bọn họ lại đây vốn dĩ không nên đấu giá đồ vật gì, đặc biệt là đồ vật quý giá như vậy, nhưng...
Biết đâu Cố Dung Thời thích thứ này thì sao.
Bọn họ đến đây là để làm mồi câu nhưng bỏ tiên đấu giá một hai vật phẩm mà mình thích lại không phải là đồ sứ hay đồ đồng cấm bị giao dịch. Chắc hẳn cảnh sát Từ cũng sẽ không ngăn cản đâu nhỉ.
"Bảy trăm hai mươi vạn."
"Bảy trăm năm mươi vạn."
“Tám trăm vạn."
Tới mức giá này rồi nên chỉ còn rất ít người tiếp tục đấu giá.
Mãi đến khi...
“Chín trăm vạn!"
Cố Dung Thời bỗng nhiên đề cao giọng nói cũng đứng lên từ chỗ ngồi.
"Ai có thể ra giá cả cao hơn thì tôi sẽ không cạnh tranh nữa."
Hiện tại còn cạnh tranh với Cố Dung Thời cũng chỉ còn dư lại một người nữa, chính là người có giọng nói suy yếu lúc nãy.
“Chín trăm hai mươi vạn."
"Được rồi, thứ kia thuộc về anh."
Cố Dung Thời kéo tay Tô Vi Vi xoay người rời khỏi.
Nhìn giống như một vị khách bị chọc giận nên không muốn ngồi lại đây thêm một giây nào nữa.
Đối với việc này, chủ nhân của buổi đấu giá cũng không ngăn cản.
Trước có cũng từng có không ít khách hàng như vậy.
"Chú Kiều, phiên chú đi trước lái xe lại đây, cháu sẽ đứng đây đợi."
Chú Kiều cũng không nói cái gì, trực tiếp đi lái xe.
"Anh đây là..."
Tô Vi Vi khó hiểu nhìn về phía Cố Dung Thời.