Chương 175 - Ong Mật Tiền Sử
Chương 175 - Ong Mật Tiền SửChương 175 - Ong Mật Tiền Sử
Nhưng hiện tại đôi mắt nhỏ của cô cũng không nhìn thấy sinh vật kia đang ở đâu nha.
Nhưng nhanh chóng sau đó...
Tô Vi Vi bỗng nhiên cảm giác đồ vật trên tay cô chấn động càng ngày càng kịch liệt. Cô giơ tay nhìn thử, thấy trên mặt đồng hồ có một điểm đỏ nhỏ đang nhanh chóng di chuyển lại gần đây.
Ông trời ơi...
Tô Vi Vi nghĩ đến đời trước xem qua phim khoa học viễn tưởng.
Vậy nên...
Trung tâm của đồng hồ đại biểu cho chính cô còn điểm đỏ đang nhanh chóng lại gần trung tâm kia đại biểu cho sinh vật chưa rõ?
Tô Vi Vi cảm thấy thật thân kỳ.
Càng thần kỳ hơn nữa chính là...
Vào lúc mấy người kia nâng một vòng rương mới vào đây, điểm đỏ đại biểu sinh vật chưa rõ trên đồng hồ kia cũng đang di chuyển lại gần Tô Vi Vi.
Hơn nữa, theo cái rương được đặt xuống đất điểm đỏ cũng ngừng di chuyển.
Vậy nên...
Tô Vi vi nhanh chóng đưa ra một suy đoán lớn mật.
'Máy dò xét sinh vật không rỡ kiểm tra đo lường phát hiện có sinh vật chưa rõ xuất hiện có lẽ là đang ở trong mấy cái rương kia?
Sẽ là thứ gì đây?
Đợi sau khi mười mấy cái rương được đặt đúng chỗ, buổi đấu giá lại nhanh chóng bắt đầu.
Tô Vi vi phát hiện càng là vật phẩm về sau đồ vật đấu giá càng quý giá hơn.
Giá cả cũng càng cao hơn.
Đương nhiên, ở giữa cũng sẽ có một số vật phẩm bình thường hơn để điều tiết buổi đấu giá.
Hơn nữa... "Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi."
Tô Vi Vi đưa mắt nhìn người bị nghi ngờ có thể là chú ba Tô đang ngồi gần đó.
Cảm thấy đối phương tựa hồ như bỗng dưng trở lên rất kích động.
Đặc biệt là vào lúc bức họa được lấy ra, hai người kia càng trở lên khẩn trương hơn.
"Là tranh sơn thủy của Trương đại sư”"
Người đàn ông trung niên mập mạp trên đài cười ha hả kêu người mở bức hoa ra cho mọi người chiêm ngưỡng, một bức kiệt tác tràn đầy vui mừng hiện ra trước mắt mọi người.
Là đồ tốt!
Ngay cả Tô VI Vi, người không hiểu biết nhiều lắm với đồ cổ tranh chữ nhưng cũng biết đến vị Trương đại sư này vẽ tranh sơn thủy cảnh ý thanh lệ nhã nhặn, bị người đời xưng là họa sĩ đệ nhất trong năm trăm năm trở lại đây.
Kiệt tác của ông ấy xuất hiện ở buổi đấu giá nào cũng đều bị mọi người tranh đoạt vậy mà lại xuất hiện ở buổi đấu giá ngầm này?
Bị bán ở đây thì giá trị chắc chắn sẽ bị suy giảm rất nhiêu, chủ nhân của bức họa kia không đau lòng sao?
Một bức họa ở bên ngoài có thể bán tới ngàn vạn nhưng nếu ở trong này nhiều nhất cũng chỉ được tâm trăm vạn.
Cũng không phải chỉ là kém đi một chút đâu.
Nhưng mà Tô Vi Vi cũng rất nhanh phản ứng lại.
Chỉ sợ bức họa này có lai lịch không rõ mới không có biện pháp mang đi đấu giá công khai.
Lại nhìn hai người đang căng chặt thân mình kia, trong lòng Tô Vi Vi cũng đã có chút suy đoán.
Cuối cùng, bức danh họa này của Trương đại sư bị người dùng giá một trăm hai mươi tám vạn mua đi, hai người ngôi gần Tô Vi Vi kia cũng dần thả lỏng cả người, sau đó lại hưng phấn một cách khó hiểu.
Giá này so với mức giá mà bọn họ dự đoán còn cao hơn!
"Vật phẩm tiếp theo là một khối huyết hổ phách!"
Tô Vi Vi bỗng nhiên cảm thấy đồng hồ trên tay chấn động càng mạnh hơn.
Nhìn như vậy, chắc hẳn sinh vật chưa rõ kia xuất hiện rồi. Chỉ là...
Hổ phách không phải là động vật cũng không phải là thực vật, vậy tại sao cái máy này lại có phản ứng?
Tô Vi Vi suy tư.
Lân đầu tiên cô bước lên đài quan sát.
Chỉ thấy khối huyết hổ phách này được điêu khắc thành hình hoa khai mẫu đơn.
Chạm trổ giống ý như thật, thậm chí còn có thể nhìn xuyên đấu đóa hoa mẫu đơn nhìn tới trong nhụy hoa, lại thấy... trên nhụy hoa có một con ong mật.
Ong mật bị hổ phách bao vây lại, vẫn còn duy trì bộ dáng ngàn vạn năm trước. Trông hệt như một con ong chui vào nhụy hoa trộm mật, sinh động như thật.
Tô Vi Vi đã hiểu.
Thì ra khiến cho đồng hồ chấn động chính là con ong mật bên trong hổ phách.
Ừ, nói chính xác là một con ong mật thời tiền sử.