Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 199 - Chương 199 - Bàn Chuyện Làm Ăn

Chương 199 - Bàn Chuyện Làm Ăn Chương 199 - Bàn Chuyện Làm ĂnChương 199 - Bàn Chuyện Làm Ăn

"Tuy rằng tôi cũng muốn ở lại nơi này, nhưng mà tôi còn phải làm việc, cũng may là, về sau tôi còn có thể thường xuyên lui tới."

"Cũng đúng."

Tô Vi Vi gật gật đầu.

"Hãng thời trang nữ Bella ở bên kia không thể thiếu giám đốc Giang được, năng lực của anh tốt như vậy, nghĩ đến tương lai chắc chắn sẽ đến tổng bộ của hãng thời trang nữ Bella làm việc, thành phố nho nhỏ như thành phố Hàng, chắc chắn không thể giữ chân của giám đốc Hàng được."

"Tổng bộ?"

Giang Thụy theo bản năng lắc đầu.

Xí nghiệp nước ngoài tuy rằng có đãi ngộ tốt, nhưng trên thực tế thì lại rất bài xích người nước ngoài.

Anh ta là người Trung Quốc, đã định trước không thể tiến vào chỗ quan trọng chân chính của xí nghiệp nước ngoài, có thể phụ trách khai thác thị trường Trung Quốc thì đã là cơ hội khó có rồi.

Vẻ mặt mất mát của Giang Thụy chợt lóe rôi biến mất, nhưng lại bị Tô Vi Vi nhìn thấy được.

Quả nhiên, Giang Thụy ở hãng thời trang nữ Bella cũng không hoàn toàn được tín nhiệm.

Vậy thì tốt.

Hai ngày này Giang Thụy tới khảo sát tình hình đại lý của Tô Vi Vi bọn họ, Tô Vi Vị sao không phải cũng đang khảo sát Giang Thụy chứ?

Ít nhất trong thời gian tiếp xúc ngắn ngủi này, Tô Vi Vị vẫn rất ngưỡng mộ năng lực chuyên môn của Giang Thụy.

Nếu tương lai cô thật sự muốn tạo ra thương hiệu của riêng mình, Giang Thụy chắc chắn là người đầu tiên cô muốn đào góc tường.

Bây giờ nhìn thấy Giang Thụy cũng không hoàn toàn hết lòng hết dạ với hãng thời trang nữ Bella, Tô Vi Vi cũng yên tâm rồi.

Ừm, người này có rất nhiều kế hoạch để dụ dỗ mà.

Nhưng mà bây giờ chưa cần nôn nóng. Cứ để cho anh ta tự do phát triển ở bên ngoài trước đã.

Chờ đến thời cơ chín muôồi lại đào góc tường.

Dò thám được chuyện mà mình muốn biết, Tô Vi Vi tâm tình rất tốt, câm lấy một miếng trà long tỉnh đưa vào trong miệng.

Tô Vi Vi chính là thích nhân đậu xanh nhất, vị ngọt dịu phối hợp với lớp vỏ bên ngoài thơm mùi trà xanh nhàn nhạt.

Cảm giác có chút bột bột, rất thích hợp làm bánh ăn với trà.

Ừm, nếu như để vào trong tủ lạnh một lát rồi lại lấy ra, chắc chắn có thể càng thêm an nhàn.

Tô Vi Vi ăn một miếng, nhịn không được lại câm lấy một miếng nhân đậu đỏ.

Mùi vị của loại này ngọt hơn một chút, nhưng đều ngon miệng như nhau.

Ừm, lát nữa lúc đi về có thể mua thêm vài hộp mang về nhà, điểm tâm ăn với trà của tiệm này thật sự rất ngon.

"Giám đốc Giang, hai ngày này chắc là anh cũng đã nhận ra được, kỳ thật thị trường ở thành phố Hàng cũng rất lớn, nơi này phong cảnh đẹp, người càng đẹp, sự theo đuổi quân áo đẹp của người ở nơi này cũng không hề thua kém gì so với người ở những thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, cho nên, thị trường ở đây cũng rất đáng để phát triển đàng hoàng một phen, không phải sao?"

Tinh thân của Giang Thụy rung lên.

"Đúng vậy, tôi phát hiện thị trường thành phố Hàng Châu có triển vọng rất tốt, quả nhiên vượt quá dự liệu của tôi rất nhiều, đương nhiên, chuyện này cũng không thể tách rời với việc em khai phá thị trường."

Tô Vi Vi và Giang Thụy khen ngợi lẫn nhau.

"Chuyện này càng không thể tách rời với chất lượng sản phẩm của hãng thời trang nữ Bella và sự ủng hộ của giám đốc Giang.

Em cho rằng, hãng thời trang nữ Bella muốn phát triển lớn mạnh hơn nữa ở trong nước, tất nhiên không thể thiếu việc khai phá thị trường ở các thành phố hạng nhất và hạng hai, thành phố Hàng hoàn toàn có thể trở thành đại biểu cho sự khai phá thị trường.

Năm mới sắp đến, chúng ta hoàn toàn có thể thực hiện một bước tiến lớn ở thành phố Hàng, bắt đầu phát súng đầu tiên trong năm mới cho hãng thời trang nữ Bella, đồng thời làm mẫu cho các đại lý ở các thành phố hạng nhất và hạng hai khác, khiến cho bọn họ có thêm lòng tin, cho dù không phải là cửa hàng ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, nhưng với chất lượng của hãng thời trang nữ Bella và chiến lược tiếp thị của chúng ta, thì vẫn có thể đạt được sự cải thiện đáng kể về hiệu suất kinh doanh."

Tô Vi Vi nhìn thấy Giang Thụy nghe nghiêm túc, cô bắt đầu từng bước thuyết phục.

"Tôi biết rằng giám đốc Giang vốn muốn quảng bá các cửa hàng hàng đầu ở Bắc Kinh, Thượng Hải và Quảng Châu, đồng thời muốn tạo danh tiếng cho hãng thời trang nữ Bella thông qua những cửa hàng hàng đầu đó.

Nhưng mà... Nói thật thì, tính truyền cảm hứng của những cửa hàng hàng đầu quá thấp, hoặc có thể nói hoàn toàn không thể truyền cảm hứng.

Nhưng mà thành phố Hàng thì khác, nếu hãng thời trang nữ Bella ở thành phố Hàng có thể đạt được kết quả kinh doanh tốt, vậy thì có thể truyên cảm hứng đến mọi nơi trên cả nước.

Giám đốc Giang, anh nói có phải hay không?"
Bình Luận (0)
Comment