Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 198 - Chương 198 - Cảnh Đẹp

Chương 198 - Cảnh Đẹp Chương 198 - Cảnh ĐẹpChương 198 - Cảnh Đẹp

Tô Vi Vi thuận lợi hoàn thành việc' dụ dỗ ' cậu hai, không phải, mà là khuyên bảo.

Cô ngay cả thời gian để chậm rãi thưởng thức bữa tối mà bà ngoại đã chuẩn bị cũng không có, liền kéo theo anh họ Chu Hướng Tây vẫn đang lưu luyến không rời cái đùi gà ở trong tay ra ngoài rồi.

Cùng nhau ra ngoài còn có cậu hai Chu.

Chẳng qua là, Tô Vi Vi và Chu Hướng Tây đi gặp Giang Thụy, còn cậu hai Chu thì lại đi gọi điện thoại cho anh họ Hướng Nam.

Cậu hai Chu tỏ vẻ, tương lai mà Tô Vi Vi vẽ ra quá tốt đẹp rồi, ông ấy cũng phải dụ dỗ con trai mình đến đây.

"Vi VI.

Chu Hướng Tây đã gặm sạch sẽ cái đùi gà tiện tay mang theo, đã lau tay và miệng sạch sẽ rồi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Tô Vi Vi.

'Làm sao vậy?”

Anh họ Hướng Tây đột nhiên nghiêm túc như vậy... Không hiểu sao lại khiến cô hơi buồn cười

Chuyện này... Chẳng lẽ đây là chính cái được người ta gọi là trò đùa nghiêm túc sao?

"Vi Vi, sau này nếu như anh có con, có thể giao cho em dạy dỗ không?”

Đây là lời nói kỳ lạ gì chứ?

Tô Vi Vi cảm thấy suy nghĩ của anh họ Hướng Tây khiến cô có hơi không hiểu được.

"Vì sao chứ?”

"Bởi vì..."

Vẻ mặt của Chu Hướng Tây càng thêm nghiêm túc.

"Bởi vì, bị em dụ dỗ qua rồi, anh sẽ không bao giờ lo lắng con gái anh bị người khác lừa gạt nữa.”

Từ nhỏ đã trải qua tang thương, lớn lên sẽ không sợ bị dụ dỗ.

Con gái nhất định sẽ cảm tạ anh ấy.

Chu Hướng Tây tuy rằng ngay cả bạn gái cũng không có, nhưng đã bắt đầu lo lắng cho tương lai của con gái rồi. Tô Vi Vi:...

Trong khoảng thời gian ngắn, cô có chút không thể phân biệt được Chu Hướng Tây là đang nói thật lòng hay là đang châm chọc mình nữa...

Trong không im lặng kỳ lạ, Tô Vi Vi và Chu Hướng Tây cùng nhau đi taxi tới khách sạn nơi Giang Thụy đang ở.

"Vi VI.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Tô Vi Vi, Giang Thụy ngay lập tức cười tủm tỉm bước đến, anh ta vừa mới từ nước ngoài trở về thậm chí theo bản năng muốn cọ má chào hỏi với Tô Vi Vi, cũng may là dừng lại kịp lúc.

"Thành phố Hàng của mọi người thật đẹp, nhưng mà cô hướng dẫn viên du lịch kia nói, vẻ đẹp của thành phố Hàng là một năm bốn mùa gì đó, cái gì mà... Buổi sáng mùa xuân trên đê Tô, gió đưa hương sen nơi Khúc Viện, trăng mùa thu soi bóng trên mặt hồ phẳng lặng, tuyết đọng trên cầu Đoạn Kiều... Bây giờ tôi đến đây, những cảnh đẹp của các mùa khác lại không được ngắm nhìn rồi."

Nói có vẻ rất tiếc nuối.

“Chuyện này có sao đâu chứ."

Tô Vi Vi cười khanh khách an ủi Giang Thụy.

"Thành phố Hàng luôn ở chỗ này, nó cũng không biết chạy, nếu giám đốc Giang thích cảnh sắc ở nơi này, hoàn toàn có thể thường xuyên đến đây mà, đến bao nhiêu lần cũng không có vấn đề gì, em cũng sẽ chiêu đãi anh thật tốt, để anh xem cho đã cảnh đẹp của thành phố Hàng."

Chỉ cân anh dám tới, cô liền dám chiêu đãi.

Theo Tô Vi Vị suy nghĩ thì, số lân Giang Thụy tới càng nhiều càng tốt.

Giang Thụy không hề nhận ra dụng tâm hiểm ác' của Tô Vi Vi, ngược lại còn cảm động với sự nhiệt tình dị thường của Tô Vi Vi.

"Vi Vi, em chính là cô gái nhiệt tình hiếu khách nhất mà tôi từng gặp."

Một bên, Chu Hướng Tây nhìn Giang Thụy đầy thương tiếc.

Vị giám đốc Giang này, thoạt nhìn rất thông minh, trên thực tế thì ra lại ngốc như vậy.

Anh ta bị Vi Vi bán rồi chỉ sợ còn giúp em ấy đếm tiền nữa.

Chính mình đều đã lên đến tầng thứ năm rồi, anh ta vẫn còn đang loanh quanh ở tầng thứ nhất đó. Hôm nay Tô Vi Vi không mời Giang Thụy đi nhà hàng nổi tiếng ăn cơm, ngược lại dẫn Giang Thụy đến một quán trà lâu ở sườn nam của đoạn phía tây Bạch Đề.

Nơi này là một trong những địa điểm tốt nhất để quan sát cảnh sắc tươi đẹp của hồ từ bờ phía bắc của hồ.

Ngồi trong trà thất, bưng chén trà thơm, nhìn ra ngoài cửa sổ, trăng sáng trên trời, ánh trăng chiếu rọi trên mặt hồ, đẹp không sao tả xiết.

"Vẫn là Vi Vi biết tìm địa điểm."

Giang Thụy ngồi trong trà lâu, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, có chút hưng phấn.

Quá đẹp rồi.

Hoá ra đây mới chính là trăng mùa thu chiếu trên mặt hồ phẳng lặng chân chính.

"Giám đốc Giang thích là được, thật ra, thành phố Hàng chỗ nào cũng có cảnh đẹp, chỉ cần có một đôi mắt biết phát hiện cái đẹp mà thôi, hiển nhiên, giám đốc Giang chính là người giỏi phát hiện cái đẹp, chỉ tiếc giám đốc Giang là người quản lý của hãng thời trang Bella ở Trung Quốc, bằng không em thật sự muốn mời giám đốc Giang ở lại chỗ này luôn, mỗi ngày cùng em khám phá thưởng thức vẻ đẹp của nơi này."

Trên gương mặt của Giang Thụy lóe lên vẻ nuối tiếc.
Bình Luận (0)
Comment