Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213 - Khách Tới Nhà

Chương 213 - Khách Tới Nhà Chương 213 - Khách Tới NhàChương 213 - Khách Tới Nhà

Tô Vi Vi bưng dĩa bánh tai heo mà bà ngoại Chu làm riêng cho cô, một miếng ăn một cái, ăn đến vui vẻ.

Còn không ngừng hỏi han Cố Dung Thời.

"Cố Dung Thời, anh mau tới nếm thử đi, món tai mèo này thật sự là ăn rất ngon đó."

Cố Dung Thời:..."A."

"Anh thật sự không ăn sao? Không ăn sẽ tiếc nuối đó nha."

Cố Dung Thời:...'Ha hả."

"Cố Dung Thời, anh hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?"

Cố Dung Thời:...Tô Vi Vi, điều em yêu nhất có phải có hơi nhiều rồi hay không?"

Tô Vi Vị:...(-)2

Lời này thật là... rất kỳ quái, không có biện pháp tiếp lời.

Điều cô yêu nhất đương nhiên là nhiều.

Cô yêu nhất gái xinh, yêu nhất trai đẹp.

Yêu nhất xem truyện tranh, yêu nhất xem tiểu thuyết.

Yêu nhất bà ngoại Chu, yêu nhất ông ngoại Chu.

Yêu nhất chị gái, yêu nhất Huyên Huyên.

Cũng có thể thỉnh thoảng yêu nhất ba Tô, yêu nhất mẹ Tô.

Yêu nhất trong sự vĩnh hằng, con người luôn thay đổi.

Ngôn ngữ nghệ thuật của người trưởng thành, đừng hỏi, hỏi liền yêu nhất bạn.

Cố Dung Thời nhìn thấy Tô Vi Vi không hề để ý, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

Vi Vi yêu nhất... Quá nhiều rồi, cần phải sửal

Cửa nhà, vọng đến âm thanh chìa khóa mở cửa, chắc là chị gái Tô Mạn Mạn đã về nhà.

Tô Vi Vi vui vẻ ngẩng đầu lên, muốn gọi chị gái đến ăn một ít bánh tai heo, liền nhìn thấy...

Oh my godl

Vì sao Bùi Cẩn cũng đến đây? "Vèo!"

Một bóng người vụt qua, Tô Vi Vi đang ngồi trên sô pha bưng dĩa bánh tai heo ăn, đã biến mất khỏi phòng khách

Từ đằng xa, cũng có thể nghe thấy tiếng cô mở cửa phòng và đóng cửa phòng.

Này...

Động tác này cũng quá tốc độ rồi.

Cố Dung Thời bất đắc dĩ đỡ trán, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn muốn giúp Tô Vi Vi giữ thể diện.

"Vi Vi em ấy tạm thời có chút việc, chị Mạn Mạn, anh ta là..."

Cố Dung Thời đã thể hiện hoàn mỹ cái được gọi là trợn mắt nói dõi.

Hoàn toàn xem như chưa từng gặp qua Bùi Cẩn.

Bùi Cẩn bình tĩnh nhìn Cố Dung Thời, vừa hay anh ta cũng nhìn thấy ánh mắt của Cố Dung Thời đang nhìn về phía mình.

Hai bên đều cảm nhận được sự địch ý nhàn nhạt của đối phương đối với mình.

Chỉ có Tô Mạn Mạn, hoàn toàn không phát hiện ra mâu thuẫn ngầm giữa hai người họ, còn rất nhiệt tình giới thiệu cho Cố Dung Thời.

"Cố Dung Thời, đây là Bùi Cẩn, chính là hàng xóm ở trên lầu của chúng ta, trước kia chúng ta đã cùng nhau tới thăm anh ấy mà, chuyện lúc nãy là anh ấy ra tay giúp đỡ chị.'

""

Cố Dung Thời gật gật đầu.

"Hóa ra là hàng xóm trên lầu."

Cho nên...

Hàng xóm thì đi đến nơi hàng xóm nên đi, tại sao anh ta lại đến đây chứ?

Bùi Cẩn cười cười, "Tôi nghe nói cậu sống ở phòng 1802 bên cạnh?"

Nói đến cùng, cậu cũng là hàng xóm.

Cậu có tư cách gì mà ở đây nói tôi chứ?

Xoèn xoet...

Dường như có một luồng điện vụt qua nhanh chóng.

Tô Mạn Mạn kỳ lạ nhìn trái nhìn phải. "Hai người các anh, cảm giác khí chất rất hợp nhau đó nha."

Đều là cười tủm tỉm, nhẹ nhàng và lịch sự giống như nhau.

Cảm giác hai người tương lai sẽ trở thành bạn tốt đó nha.

Hai người Cố Dung Thời và Bùi Cẩn cùng lúc đứng hình.

Trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng phân không rõ Tô Mạn Mạn rốt cuộc là đang nói lời thật lòng hay là ngốc nghếch trời sinh nữa.

"Mạn Mạn a, cháu về rồi à? Mau để cho bà ngoại nhìn xem."

Bà ngoại Chu nghe thấy tiếng nói trong phòng khách liền từ trong bếp đi ra, nhìn cháu gái lớn từ trên xuống dưới, thấy Tô Mạn Mạn tất cả đều bình thường, thần sắc cũng rất tốt, bà ấy mới yên tâm.

"Sợ hãi rồi phải không."

'Bà ngoại, cháu không sao đâu ạ.'

Tô Mạn Mạn cười lắc đầu, "Đúng rồi, bà ngoại, giới thiệu với bà, đây là Bùi Cẩn sống ở tâng trên nhà chúng ta, chuyện vừa nãy chính là anh ấy giúp cháu."

"Ồ? Là như vậy sao?"

Bà ngoại Chu nhìn thấy Bùi Cẩn ôn nhuận như ngọc ở sau lưng Tô Mạn Man, bà ấy vô cùng yêu thích.

Người già, thì thích những đứa trẻ thoạt nhìn vừa lễ phép vừa ưa nhìn như thế này.

"Đứa trẻ ngoan, cảm ơn cháu, lúc trước bà đã nghe nói ở tầng trên của nhà chúng ta có một thanh niên vô cùng đẹp trai, hôm nay vừa nhìn thấy, thật đúng là như thế, chàng trai trẻ, tối nay đến chỗ bà ngoại ăn cơm nhé, cháu thích ăn món gì? Bà ngoại nấu cho cháu ăn."
Bình Luận (0)
Comment