Chương 222 - Kích Câu
Chương 222 - Kích CâuChương 222 - Kích Câu
Mua quần áo này nọ chẳng lẽ không tốn tiền sao?
Làm sao có thể mua mạnh mẽ như vậy chứ?
Mỗi ngày mua quần áo ở đây, nghe người ta nói đáng mua, bản thân cô đều tự thuyết phục mình, sau đó cũng mua vài bộ, thậm chí có vài tờ vé để rút thưởng.
"Yên tâm, tôi đã liên hệ tổng bộ bên kia, quân áo mới sẽ nhanh chóng đến đây."
Tuy là trong lòng Tô Vi Vi có chút tin tưởng, nhưng... Cũng không ngờ có thể tốt đẹp đến như vậy.
Điêu bất ngờ đến quá đột ngội.
Khiến cô có thật nhiều niêm vui trong thời gian này.
"Chị Oánh Oánh, khách hàng tuy nhiều, nhưng chị là cửa hàng trưởng, không cần phải luôn đứng ở tuyến đầu bán hàng, việc chị phải làm là quản lý thật tốt nhân viên cửa hàng, đồng thời lúc nào cũng phải để ý nhu câu mua sắm, nhìn xem những khách hàng đó thích mua nhất là loại quần áo gì, như vậy chúng ta mới biết được đúng nhu cầu của khách hàng để điều hàng hóa từ tổng bộ."
Đàm Oánh Oánh sửng sốt, rồi lập tức phản ứng lại.
Đây là cô chủ nhỏ dạy mình làm cửa hàng trưởng như thế nào.
Lập tức gật đầu.
"Tôi hiểu rồi, cô chủ nhỏ, cám ơn em."
"Không cần khách sáo, đi nhanh đi."
Tô Vi Vi cười xua tay.
Đàm Oánh Oánh là một cô bé vừa thông minh lại chăm chỉ, Tô Vi Vi rất thích cô ấy, hướng dẫn thỏa đáng, giúp cô ấy nhanh chóng trưởng thành, tương lai mới có thể trở thành phụ tá đắc lực của cô, làm việc cho cô càng tốt hơn.
Nhà tư bản Tô Vi Vi cười ấm áp dị thường...
Chương trình của thời trang nữ Bella vẫn duy trì được sự sôi nổi.
Thậm chí, đến ngày giao thừa, chương trình chẳng những không bị yếu bởi không khí lễ hội, ngược lại còn mạnh mẽ hơn.
Nhân viên cửa hàng thời trang nữ Bella và cả nhân viên cửa hàng tạm thời được tuyển vào, tất cả đều bận rộn luôn chân luôn tay, suốt cả ngày, cả thời gian để uống nước cũng không có.
Nhưng...
Tuy rằng rất mệt, nhưng nghĩ đến bao lì xì mà cô chủ nhỏ hứa hẹn, còn trích phần trăm cho họ, họ không cảm thấy mệt chút nào.
Giờ phút này, các cô đâu phải là tiêm máu gà?
Mà các cô chính là những con gà mái nhỏ tràn ngập ý chí chiến đấu, chảy dọc theo cơ thể chính là máu gà thuần khiết.
Trăm phần trăm, thuần tự nhiên, không ô nhiễm, máu gà... Chính hiệu.
"Trời ơi, nhiều người quá đi."
Vào ngày Tết Nguyên Đán, người nhà họ Tô cũng đến dạo phố.
Mẹ Tô khó khăn lắm mới rời KFC, tìm người khác thay thế quản lý cửa hàng tạm thời, bà ấy dẫn theo bà ngoại Chu, ông ngoại Chu, còn có Mạn Mạn, Huyên Huyên cùng nhau đi dạo phố.
Nếu đi dạo phố, đương nhiên không thể không đến cao ốc Hàng Châu, xem công việc kinh doanh của con gái.
Kết quả thấy được tình hình sôi động như vậy.
Cái này...
Nhiêu người mua quần áo như vậy.
Một bộ quần áo đắt như vậy.
Một ngày Vi vi kiếm được bao nhiêu tiền chứ.
Mẹ Tô dần có chút đầu óc kinh doanh, nhìn cảnh tượng sôi động trước mặt, đôi mắt lập tức biến thành Y.
Hâm mộ quá.
Cái này một ngày có thể kiếm được nhiều tiên hơn KFC.
"Bà ngoại, ông ngoại, chị, sao mọi người tới đây?”
Tô Vi Vi đang ở một bên quan sát chú ý tới người nhà họ Tô, lập tức chạy tới.
Ba Tô, mẹ Tô và Huyên Huyên bị bỏ qua.
"Chị hai, còn có em, còn có eml”
Tiểu Huyên Huyên thành thạo ôm đùi, phô bày cảm giác tồn tại của bản thân.
"Chị hai đương nhiên biết còn có Tiểu Huyên Huyên đáng yêu nữa -" Tô Vi Vi xoa xoa tiểu đậu đinh mũm mĩm. -Hồm nay Huyên Huyên thật đáng yêu. Chà-(2 v2?)
Cô bé vừa được khen ngợi -
Huyên Huyên lập tức vui vẻ.
Cô bé thích nhất chị hai khen cô bé.
Ba Tô mẹ Tô bên cạnh:...
Hoàn toàn bị bỏ rơi.