Chương 223 - Một Lòng Đều Đặt Ở Tiền
Chương 223 - Một Lòng Đều Đặt Ở TiềnChương 223 - Một Lòng Đều Đặt Ở Tiền
Nếu ba Tô mẹ Tô đã tới, Tô Vi Vi đương nhiên sẽ không để cả nhà trở về tay không.
"Ba mẹ, mọi người cũng đến xem quần áo đi, muốn mua gì cứ việc lấy, tất cả ghi sổ cho con.”
Tô Vi Vi không nói không phải trả tiền, việc kinh doanh cũng có quy tắc, cho dù cô là bà chủ, muốn mua quần áo cũng phải bỏ tiền ra.
Cô làm như vậy, mới có thể làm lãnh đạo tốt, ngăn chặn hoàn toàn những tác phong không tốt.
"Thật, thật sự có thể lấy tùy ý sao?"
Mẹ Tô chưa bao giờ được hưởng kiểu ưu đãi siêu cấp VIP như thế này.
Có một chút hưng phấn.
"Đúng rồi, mẹ xem thích cái gì cứ lấy, nhưng cũng phải làm gương tốt cho Huyên Huyên, đừng lãng phí nhét”
"Hiểu, mẹ hiểu."
Tuy là mẹ Tô nhận được Thượng Phương Bảo Kiếm từ Tô Vi Vi tặng.
Nhưng cũng không dám sử dụng lung tung, mà đi giữa đám đông một lúc lâu, cuối cùng cũng chọn được vài bộ quân áo yêu thích.
Bà ngoại Chu một bộ, Mạn Mạn Vi Vi và Huyên Huyên mỗi người một bộ, đến nỗi bản thân bà ấy.
Mẹ Tô đỏ mắt nhìn chiếc áo khoác lông cừu rất lâu, cuối cùng cũng không cầm lên.
"Được rồi, vậy thôi."
Mẹ Tô ôm quân áo đi ra, trong lòng càng vui vẻ.
Quần áo năm mới đã có.
Hơn nữa đều rất xinh đẹp!
Tô Vi Vi nhìn thấy mọi hành động của mẹ Tô, cười cười không nói thêm gì, cô tiếp tục đề nghị.
"Mẹ, cũng không thể chỉ mua quần áo cho chúng con, quần áo của ông ngoại và ba cũng cần chuẩn bị, đúng rồi, còn có vài chú và anh họ còn có mợ, họ tới thành phố Hàng Châu đều là kịch bản của con... Khụ, mời lại đây, bây giờ họ thật sự rất bận, nghĩ chắc cũng không có thời gian mua quần áo, mẹ giúp chuẩn bị cho họ đi." Mẹ Tô lập tức gật đầu.
"Được, không thành vấn đề, giao hết cho mẹ."
Mẹ Tô xoay người lại chọn quần áo cho mợ cả, mợ hai.
Đối với quần áo nam... Cũng chỉ có thể đến cửa hàng khác coi.
Nhưng...
"Vi Vi à, mẹ thấy việc làm ăn của con rất tốt, ngày hôm nay chắc kiếm được rất nhiều tiền!"
Có cần cửa hàng trưởng hay không?
Có trích 1% hoa hồng bán hàng không?
Nếu đúng vậy, mẹ Tô tỏ ý bà ấy không ngại chuyển từ cửa hàng trưởng KFC sang cửa hàng trưởng thời trang nữ Bella.
Chà, tâm tư nhỏ của mẹ Tô lại bắt đầu hoạt động.
Không có ai hiểu mẹ bằng con gái.
Tô Vi Vi đã sớm nhìn thấy tâm tư nhỏ của mẹ Tô.
"Mẹ, mẹ đừng thấy nhiều người mua quần áo, nhưng những người này, đều vì phần thưởng kia mà đến, nhìn thấy không, chiếc xe hơi đằng trước kìa, những người này, đều hy vọng bản thân có thể rút thăm trúng thưởng, rút được chiếc xe hơi. Vì thế mới mua quần áo, mua nhiệt tình như vậy, nhưng mà cái này là con nghĩ mua để lên giá tiền."
"Chiếc xe hơi này là con mua sao?"
Giọng mẹ Tô cao hơn quãng tám.
Cái này tốn bao nhiêu tiền chứ?
Hà cớ gì lấy ra làm phần thưởng như vậy?
Nhà họ còn chưa có xe hơi.
Tô Vi Vi không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Vi Vi chỉ hơi cười khổ.
Ý nghĩa cụ thể mẹ cũng đã hiểu.
Mẹ Tô hiểu là.
Hoá ra chiếc xe hơi này đúng là con gái mình tự bỏ tiền mua.
Đau lòng quá. "Vi Vi à, con chuẩn bị phần thưởng lớn như vậy, còn có thể kiếm được tiền sao?"
Giờ phút này mẹ Tô đâu còn lòng dạ nào quan tâm đến chuyện thay đổi cửa hàng †rưởng nữa.
Một lòng đều đặt ở tiên.
"Nếu không... Nếu không... Nếu không mẹ không cần chia hoa hồng cho cửa hàng trưởng KFC nữa, ngày thường con cũng đừng tiêu xài phung phí như vậy, tiết kiệm chút đi."
Mẹ Tô suy nghĩ nửa ngày, mỗi tháng phần thu lớn nhất của bà ấy, có lẽ là tiền hoa hồng của cửa hàng trưởng KFC.
Vì để con gái đừng bù nhiều tiền như vậy, hay đừng chia hoa hồng nữa đi.
Dù sao cũng là người một nhà.
Trong lòng Tô Vị Vi có chút ấm áp.
Nếu biết sớm như vậy vừa nảy không nên hù dọa mẹ Tô như vậy.
"Mẹ, không phải vừa khai trương cửa hàng mới, nên mới làm một sự kiện lớn sao, để thu hút sự chú ý của mọi người, sau này có thể kiếm được tiền, mẹ không cần lo lắng cho con.”
"..."
Tuy là mẹ Tô vẫn không hiểu lắm, nhưng nếu Vi Vi đã nói như vậy, vậy nhất định là đúng như vậy.