Chương 234 - Phải Cố Gắng
Chương 234 - Phải Cố GắngChương 234 - Phải Cố Gắng
Hiện tại Đàm Oánh Oánh tôn sùng Tô Vi Vị như thần minh, đừng tưởng anh không biết, Tô Vi Vi thường xuyên rót canh gà cho mấy nhân viên của cửa hàng, toàn cái gì mà...
"Tôi kiếm tiền, tôi hạnh phúc."
"Tâm càng lớn thì sân khấu càng rộng."
"Các đồng đội của em, sự thịnh vượng của cửa hàng phụ thuộc vào mọi người."
"Hôm nay đổ mồ hôi, ngày mai mua được nhà."
Nói đến mức cả anh nghe cũng thấy nhiệt huyết sôi trào.
Khả năng lừa gạt của Vi Vi thật là...
Qúa khủng bố.
Sâu không lường được.
Xuất thần nhập hóa.
"Khụ...Nếu anh nhận ra, vậy anh có biết chính mình phải làm gì không?”
Tô Vi Vi xem nhẹ ánh mắt ai oán của người bên cạnh, bắt đầu lừa gạt, không phải, là bắt đầu khuyên bảo.
"Anh nghĩ lại xem, dựa vào trình độ của chị ấy, sau này nhất định sẽ trở thành nòng cốt của Vi Nhiên chúng ta, đến lúc đó tự bằng thực lực bản thân, chị ấy sẽ mua nhà mua xe, có đàn ông hay không đã biến thành chuyện không quan trọng nữa rồi."
Chu Hướng Tây gật đầu, cảm giác như đã nhìn thấy được cảnh đó.
Hiện tại Đàm Oánh Oánh cũng đang cân nhắc tới việc mua nhà.
"Hơn nữa... chị Oánh Oánh ưu tú như vậy, sẽ có người phát hiện ra chị ấy tài giỏi, sau đó sẽ có rất nhiều người theo đuổi chị ấy."
Chu Hướng Tây lại gật gật đầu.
Rất mạnh.
Rất thấp.
Rất bi thương.
Xong rồi, dựa vào tương lai Vi Vi miêu tả, Oánh Oánh nhất định ghét bỏ anh.
Mùa xuân của anh, sẽ không bao giờ đến nữa. Tô Vi Vi nghẹn cười.
"Như vậy nếu tương lai có một ngày chị ấy muốn yêu đương, khẳng định yêu cầu sẽ rất cao. Tiền tài thì bỏ đi, chị ấy lại không thiếu, thứ duy nhất chị ấy cần là..."
Chu Hướng Tây khẩn trương nhìn cô.
"Đó là một người xứng đôi với chị ấy. Nếu em là chị Oánh Oánh, nhất định em sẽ muốn một người chồng ưu tú như mình, người làm cho em cảm thấy kính nể, có cùng chung chủ đề nói chuyện với em, như vậy bên nhau mới hài hòa không nhàm chán, mỗi ngày đều tràn ngập vui vẻ, đúng không?"
Chu Hướng Tây cảm thấy em họ nói rất đúng.
Nhưng...Hình như có chỗ nào đó sai sai.
Nhưng...
Tô Vi Vi đương nhiên sẽ không cho Chu Hướng Tây thời gian tự hỏi.
"Nếu anh muốn theo đuổi chị ấy, vậy việc anh cần làm chính là...ngày càng phải trở lên ưu tú! Chỉ có như vậy mới xứng đôi với chị ấy. Chẳng lẽ anh muốn qua mấy năm nữa, lúc chị ấy đã trở thành giám đốc của Vi Nhiên, còn anh thì vẫn chỉ là tài xế kiêm trợ thủ của em sao?”
Chu Hướng Tây nghĩ đến hình ảnh kia, lập tức lắc đầu.
"Không, chuyện này tuyệt đối không được."
"Vi Vi, anh hiểu rồi, anh cũng muốn nỗ lực, anh muốn tiến lên."
"Anh yêu làm việc, anh muốn tăng ca, anh muốn cống hiến nhiều hơn nữa."
"Như vậy mới có thể xứng đôi Oánh Oánh!"
Tô Vi Vi nghe được đáp án làm cô vừa lòng.
"Tốt lắm! Anh có thể nghĩ như vậy là được rồi."
"Anh yên tâm, em nhất định sẽ ủng hộ anh. Vậy đi, qua năm mới em sẽ đăng kí cho anh và chị Oánh Oánh đến lớp học buổi tối, đến lúc đó anh và chị ý mỗi ngày cùng nhau học tập, không những dần tiến bộ, mà còn tăng thời gian tiếp xúc, trăm lợi vô hại."
"Ai, vì chung thân đại sự của anh, em đúng là sầu thúi ruột mà."
Biểu tình Chu Hướng Tây hơi nứt ra.
Cái gì lớp học buổi tối cơ?
Anh đã không đi học rất nhiều năm rồi mà? Mấu chết là, thời điểm còn đến trường, anh là học tra chính hiệu đó.
Vì cái gì còn muốn làm khó một học tra?!
Nhưng...
Ngẫm lại tương lai Vi Vi miêu tả.
Ngẫm lại hứa hẹn vừa nói.
Ngẫm lại tình yêu của mình.
Chu Hướng Tây lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu.
Còn không phải chỉ là đi học sao, còn không phải chỉ là đọc sách sao, có cái gì đáng sợi
"Được, anh đi
Anh muốn thành công, anh muốn tiến bộ, anh muốn kiếm tiền.
Mắt thấy anh họ sục sôi ý chí, Tô Vi Vi khẽ cười.
"Tốt lắm, phải rồi, anh họ, ván cược tân niên này chúng ta đã nắm chắc phần thắng, có nghĩa là sang năm có thể suy xét mở thêm chỉ nhánh ở tỉnh Z rồi. Nếu anh đã nỗ lực như vậy, em là em họ càng phải cổ vũ cho anh, chuyện mở chi nhánh và tuyển dụng đều cho anh phụ trách đi! Anh muốn nỗ lực, muốn làm ra thành tích cho chị Oánh Oánh xeml"
"Cái gì? Tất cả đều giao cho anh?”
Chu Hướng Tây cảm thấy mình nghe lầm.
Anh... Có phải lại bị lừa rôi không?
Thông qua kính chiếu hậu, Chu Hướng Tây thấy rõ em họ cười như hoa mặt trời nhỏ, trông sung sướng vô cùng.
"Đương nhiên rồi, đây đều là muốn tốt cho anh, cố ý để anh có cơ hội thể hiện. Cũng phải nói đều là do anh chủ động yêu cầu nha, em tin anh họ nhất định có thể mài"
Chúng ta đi thôi anh họt