Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 251 - Chương 251 - Cậu Biết Tôi, Tôi Biết Cậu

Chương 251 - Cậu Biết Tôi, Tôi Biết Cậu Chương 251 - Cậu Biết Tôi, Tôi Biết CậuChương 251 - Cậu Biết Tôi, Tôi Biết Cậu

Bùi Cẩn lấy ra một tài liệu từ chồng tài liệu, mở ra.

Bên trong toàn là những bản phác thảo phong cảnh Bùi Cẩn vẽ, còn có một ít tranh và ảnh chụp nghệ thuật của thợ thủ công.

Khó trách Bùi Cẩn luôn ra ngoài thường xuyên, hóa ra là ra ngoài tìm hiểu phong tục.

Tô Mạn Mạn đúng là được mở rộng tâm mắt, hóa ra đây chính là cuộc sống đích thực của một nhà thiết kế.

Không chỉ là vùi đầu vào trong thiết kế của mình, không yêu cầu phải luôn học tập từ sách, mà có thể thông qua việc không ngừng quan sát xung quanh, tìm cảm hứng cho bản thân.

Đôi mắt Tô Mạn Mạn sáng lấp lánh.

Cô cảm giác nhà thiết kế như vậy ngầu hơn.

Tô Vi Vi cũng cảm thấy như vậy.

Đây không phải là công việc tốt nhất vừa đi chơi vừa được trả lương sao?

Bùi Cẩn ra ngoài không phải để chơi, mà để làm việc và tìm hiểu phong tục.

Rất hạnh phúc đúng không?

Sao lúc trước cô lại không chọn công việc thiết kế chứ, cứ một hai đi học ngành tài chính, cái ngành phải thức thâu đêm đến đầu bù tóc rối.

Một bước sai lầm hận muôn đời đói

Nhưng mà ngẫm lại, kiếp trước chịu khổ, đổi lấy chìa khóa bí mật cho sự giàu có của kiếp này.

Ở 'Tuổi cao tuổi 13 thì cô có thể thực hiện được cuộc sống hưu trí trước thời hạn, nhờ vào những đêm thức trắng ở kiếp trước!

Quả nhiên có được có mất.

Tài chính cũng không tồi.

Phải nói rằng, biểu hiện của Bùi Cẩn rất tốt, công việc rất tốt, còn có thể dạy dỗ nhiệt tình cho chị gái.

Nhưng mà...

Vẫn không thể giao chị gái ngọt ngào trắng trẻo ngốc nghếch cho anh ấy. "Chị, nếu chị muốn đi tìm hiểu phong tục, nhất định phải gọi em, tuyệt đối không được lén đi một mình.”

Tô Vi Vi tiêm một liều dự phòng cho chị gái trước.

Lỡ đến lúc đó chị gái bị đại ác ma Bùi Cẩn dụ dỗ, hai người đi riêng, ai biết đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì...

Nhất định phải thực hiện tốt việc tiêm phòng trước.

Một kim này của Tô Vi Vi đúng là đủ kịp thời.

Nhưng mà...

Hiệu quả có chút ngoài mong đợi của cô.

"Hóa ra Vi Vi em cũng muốn đi tìm hiểu phong tục sao, vốn dĩ chị muốn nhờ anh trai dẫn chị đi dạo xung quanh, nếu em cũng muốn đi, vậy chúng ra đi cùng nhau nhé!"

Tô Vi Vi:...

Chị của em, chính chị là người chủ động muốn đi tìm hiểu phong tục một mình sao?

Ý thức về mối nguy của bản thân chị gái có hơi thấp đóI

Phải được tăng cường.

"Cẩm Ngọc Hiên..."

Bên cạnh, Cố Dung Thời nghiên ngẫm ba chữ Cẩm Ngọc Hiên, đột nhiên khóe miệng cong lên.

Khi hai chị em nhà họ Tô cầm tài liệu xuống lầu, Cố Dung Thời cố ý đi chậm nửa nhịp, lùi vê phía sau.

"Nếu tôi nhớ không lầm, nhãn hiệu Cẩm Ngọc Hiên ở Hồng Kông được chống lưng bởi trang sức nhà họ Bùi đúng không?”

Mà người sáng lập nhãn hiệu Cẩm Ngọc Hiên này, hình như chính là con gái yêu của chủ tịch Bùi.

Nghe nói con gái yêu của chủ tịch Bùi bệnh qua đời mấy năm trước, chỉ để lại một người con trai duy nhất, giao cho chủ tịch Bùi nuôi nấng.

Người con trai duy nhất đó... Chắc hẳn là Bùi Cẩn đúng không?

Bùi Cẩn hơi sửng sốt, như thể anh ấy không ngờ có người tiết lộ thân phận của anh ấy.

Nhưng anh ấy chỉ ngây người trong chốc lát. Khóe miệng nhanh chóng nở lại nụ cười ấm áp như ngọc. "Nếu tôi nhớ không nhầm, công tử nhà họ Cố ở thủ đô, cũng đã lâu không xuất hiện." Thật trùng hợp, cậu biết tôi, tôi cũng biết cậu.
Bình Luận (0)
Comment