Chương 252 - Tiêm Phòng
Chương 252 - Tiêm PhòngChương 252 - Tiêm Phòng
Đương nhiên, Tô Vi Vi không biết sau khi bản thân rời khỏi, Cố Dung Thời và Bùi Cẩn đã nói xong chuyện 'cậu biết tôi, tôi cũng biết cậư..
Lúc này, cô đang cân nhắc bằng cách nào để tăng cường sự cảnh giác cho chị và làm sao để ngăn cản chị có thời gian riêng tư với Bùi Cẩn.
"Chị, em thấy thành tích của chị, thật sự tiến bộ rất nhiều."
Tô Vi Vi vẫn trước sau như một đưa một ly nước ngọt trước.
Sau đó mới bắt đầu đi vào chủ đề.
"Dựa theo thành tích hiện tại của chị, hoàn toàn có thể vào đại học Thượng Hải học thiết kế, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?
Tô Mạn Mạn nghe em gái nói, khiến trong lòng cô rất tò mò.
Cô đang học lớp 11, đối với chuyện đại học tương lai gì đó, luôn có nhiều ý tưởng.
Nếu nói đến ngành cô ấy yêu thích nhất, đương nhiên là khoa thiết kế của đại học Thượng Hải.
Đại học Thượng Hải là đại học nổi tiếng trong cả nước.
Quan trọng nhất chính là đại học Thượng Hải gần nhà.
Tô Mạn Mạn cũng không muốn xa người nhà quá.
Nếu như vào đại học ở mấy chỗ linh tinh như thủ đô, tuy là có nhiều lựa chọn hơn, nhưng lại không dễ gặp được người trong nhà như vậy.
Nhưng đại học Thượng Hải thì khác.
Hàng Châu chỉ cách Thượng Hải ba giờ đi xe, chỉ cần cô nhớ người nhà, có thể về bất cứ lúc nào.
"Nhưng mà nếu chị muốn ghi danh vào khoa thiết kế đại học Thượng Hải, kỳ thật trước tiên phải tham gia kiểm tra mỹ thuật trước, kiểm tra mỹ thuật đối với chị mà nói, đương nhiên không quá khó, nhưng nếu có thể thi đậu bài kiểm tra mỹ thuật, lấy được thành tích tốt, chắc chắn có lợi đối với chuyện thi đậu đại học Thượng Hải, hơn nữa có thể để lại ấn tượng tốt với các thầy cô trước."
"Đúng vậy, không sai, chị còn nghe nói muốn học thiết kế, trước tiên cần phải thi mỹ thuật." Nhắc tới thi cử, Tô Mạn Mạn có chút lo lắng.
Chuyện này liên quan đến chuyện cô có thể thi đậu vào trường đại học cô yêu thích hay không.
"Em nghe nói kiểm tra mỹ thuật chính là muốn kiểm tra kiến thức hội họa cơ bản, chị cho dù chị muốn thay đổi giữa chừng, xem như là tăng thêm kiến thức cơ bản cũng tốt."
Tô Mạn Mạn gật đầu thật mạnh.
Vi Vi nói đúng.
"Cho nên về vấn đề cảm hứng, tìm hiểu phong tục đương nhiên là một phương pháp tốt, nhưng cũng cần khá nhiều thời gian, trước mắt mà nói, chuyện quan trọng với chị nhất là thi đậu vào đại học Thượng Hải, còn chuyện tìm hiểu phong tục, có thể tính sau.”
Nói ngắn gọn.
Chị, trước tiên đừng tính đến chuyện đi ra ngoài với Bùi Cẩn.
Trước tiên học tập thật tốt, thi đậu đại học rồi tính sau.
Chuyện này mất hơn một năm, em sẽ cải tạo chị thật tốt.
Tuy Tô Mạn Mạn có hơi tiếc nuối, không thể lập tức đi tìm hiểu phong tục bên ngoài, nhưng cô biết Vi Vi nói đúng, hiện tại chuyện quan trọng đối với cô là thi đậu đại học Thượng Hải trước.
Còn chuyện lấy cảm hứng gì đó, có thể xem tạp chí và tài liệu khác cũng được.
Chuyện tìm hiểu phong tục linh tinh, chờ đến khi cô vào đại học rồi nói sau.
"Vi Vi, chị nghe lời em hết, chị sẽ luyện tập kiến thức cơ bản thật tốt."
Cái này đúng rồi.
Tô Vi Vi hài lòng gật đầu.
Không tin, thời gian một năm không trị được tai họa lớn Bùi Cẩn này.
Tô Vi Vi đang bí mật nâng cao nhận thức về mối nguy cho chị.
Đến ngày hôm sau, cơ sở kinh doanh thịt kho do bà ngoại Chu hợp tác cùng mợ cả chính thức khai trương.
Vừa mới bắt đầu bán thịt kho, không dám làm quá lớn, trước tiên mợ cả bày cái sạp trước cửa tiệm ăn vặt nhà mình.
Thịt kho màu đỏ tươi, được đặt trên quầy hàng sạch sẽ.