Chương 263 - Xưởng Trưởng
Chương 263 - Xưởng TrưởngChương 263 - Xưởng Trưởng
"Trong khoảng thời gian ăn Tết này tôi giúp cháu ở trong thôn tìm người, đảm bảo đều làm được việc, chờ qua xuân ấm lên, chúng ta liên bắt đầu xây dựng, đến giữa xuân là có thể gieo trồng, rất nhanh có thể sản xuất."
Đây là chuyện tốt cho cả thôn làm giàu, sao thôn trưởng có thể không bận tâm.
"Được, có chú hỗ trợ, cháu an tâm vô cùng."
Ba Tô điểm lại một lượt những điều mà Tô Vi Vi dặn.
Phải rồi, suýt nữa thì quên mất chuyện này.
"Đúng rồi, chú, xưởng gia công ở bên này, ngày thường cháu ở Hàng thị không tiện qua đây lắm, nên muốn tìm một người trông coi... Chú xem, hay là cháu để chú làm xưởng trưởng gia công được chứ?"
Lạch cạchI
Chén sứ trong tay lão thôn trưởng rơi xuống đất, nước trà bên trong tràn ra, ông ta lại chẳng chú ý tới, nhìn chằm chằm ba Tô.
"Cháu nói gì? Để tôi làm xưởng trưởng?”
Vậy mà có một ngày mấy từ Tây hóa đó còn có thể rơi lên người ông.
“Chuyện này sao không được.'
Ba Tô nỗ lực bắt chước bộ dáng hố người của Tô Vi Vi.
"Chú là thôn trưởng của thôn, đức cao vọng trọng lại có uy tín, ai cũng phục chú cả. Hơn nữa chú là người công chính, để xưởng cho chú quản thì cháu càng thấy an tâm, ở thôn chúng ta, ngoại trừ chú thì cháu thật sự tìm không thấy ai phù hợp hơn."
Đáy lòng lão thôn trưởng tràn ngập thoải mái.
Nhìn xeml
Nhìn xeml
Đức cao vọng trọng.
Làm người công chính.
Đều là ông tal
Đứa con thứ hai này của Tô gia, đi ra ngoài làm ăn, không những khôn lên, còn rất có mắt nhìn. "Cháu đã nói như vậy... Tôi đành phải đáp ứng thôi."
Chẳng phải tại thôn này không có ai hợp hơn ông sao.
Ba Tô vội vàng gật đầu.
"Chú đồng ý chuyện này khiến cháu thật sự rất cao hứng, có chú hỗ trợ trông coi, xưởng gia công nhất định tương lai rạng rỡ."
Lão trưởng thôn cười không khép miệng được.
Ai nha, ông ở trong thôn bận hơn nửa đời người, không nghĩ đến sắp về hưu, thế nhưng còn kiếm được cái chức xưởng trưởng.
Người này một khi lộ ra, ánh sáng lập tức không che nổi.
“Nhưng mà...'
Ba Tô ấp úng, muốn nói lại thôi.
Bộ dáng này, làm trong lòng lão thôn trưởng trầm xuống.
Chẳng lẽ, xưởng gia công còn có vấn đề gì?
Ông làm xưởng trưởng, còn chưa ngồi ấm chỗ đã phải lập tức nghỉ việc?
“Nhưng mà cái gì? Đại Giang cháu nói đi.
“Nhưng mà...
Ba Tô nhẹ chà tay.
"Nhưng mà, chú cũng biết, Tô gia một nhà đều ở trong thôn, cháu sợ sau khi xưởng gia công xây xong, sẽ bị họ đến khoa tay múa chân đòi chỉ đạo... Không phải cháu không có ý nói cho cha mẹ chuyện phải trái, nhưng mà... Nhưng mà..."
Ba Tô không có nói hết, nhưng trưởng thôn nháy mắt đã hiểu.
Hai lão già Tô thị kia, thị phi bất phân, mơ màng hồ đồ.
Nếu bọn họ biết xưởng gia công là con trai thứ hai của bọn họ mở ra, đến đây khoa tay múa chân là còn nhẹ, sợ rằng còn muốn lập tức cướp đi kìa.
Nếu xưởng gia công thật sự bị bọn họ cướp về quản... Đảm bảo không đến ba tháng sẽ sập.
Đây là cơ hội kiếm tiền trong thôn vất vả có được.
Xưởng trưởng là chức ông ta vất vả lắm mới có.
Rất có thể đều bị bay đi mất.
Trong lúc nhất thời, trưởng thôn còn thấy sốt ruột hơn cả ba Tô. "Không thể để cha mẹ cháu biết...Không được, xưởng gia công lớn như vậy đặt ở đây không giấu được bọn họ, vậy không thể để bọn họ biết cháu có quan hệ với xưởng được!"
Trưởng thôn lập tức nghĩ ra biện pháp.
"Cứ nói là ông chủ lớn ở thành phố về đây đầu tư, còn Đại Giang cháu là người liên lạc hộ, giúp ông chủ lớn tìm người, dù sao cháu không nói, tôi không nói, ai biết được cái xưởng này là của ai? Còn ngày thường...Có tôi trấn thủ, cha mẹ cháu đừng có mơ đòi làm loạn!"
Hai vợ chồng gia Tô thị có thể ở trong thôn lắc lư, miễn đừng để bọn họ đi tìm Đại Giang gây phiền toái là được.
Còn một nhà con trai lớn Tô gia? Bọn họ không phải muốn xin thêm một miếng đất nữa xây nhà sao.
Vừa lúc ông lấy chuyện này áp chế bọn họ, chỉ cần Tô lão đại không châm ngòi, cho dù hai ông bà Tô có muốn đi Hàng thi tìm Đại Giang cũng không dám đi một mình.