Chương 265 - Bán Nhà Hàng Loạt
Chương 265 - Bán Nhà Hàng LoạtChương 265 - Bán Nhà Hàng Loạt
Còn Tô Vi Vi bên đây, cũng đột nhiên nhận được một tin tức mới...
"Cái gì? Có nhiều người muốn bán nhà?"
Người gọi điện thoại đến là chú Vương.
Kiếp này Tô Vi Vi có ngôi nhà đầu tiên, chính là do chú Vương giới thiệu.
Tự bản thân Tô Vi Vi biết, con phố nơi căn nhà kia ở mấy năm nữa sẽ trở thành thành phố thương mại, 20 năm tới khá thịnh vượng.
Vì thế...
Sao có thể chỉ mua một căn nhà nhỏ như thế?
Chắc chắn mua càng nhiều càng tốt.
Tô Vi Vi đã nhờ chú Vương giúp đỡ, nếu có người muốn bán nhà ở con phố đó, nhất định phải nói với cô, Tô Vi Vị chắc chắn sẽ dùng tốc độ cơn bão cấp 180, cầm tiền lao tới.
Nhưng thời gian trôi qua nửa năm cũng chưa có tin tức, lại không ngờ rằng... Nửa năm không khai trương, khai trương ăn ba năm.
Đột nhiên có nhiều ngôi nhà muốn bán đến như vậy.
Trong điện thoại nói không rõ, trên điện thoại Tô Vi Vị hẹn với chú Vương gặp mặt ở một quán trà, rồi vội vàng chạy tới.
"Chú Vương, tại sao đột nhiên có nhiều người muốn bán nhà như vậy?”
Tô Vi Vi vừa gặp mặt đã vào thẳng vấn đề, hỏi vấn đề mà cô quan tâm nhất.
"Vi Vi, đừng nóng nảy, em uống chút trà nóng trước đi cho lạnh bớt."
Cố Dung Thời mỉm cười trấn an Tô Vi Vi, nhân tiện rót một ly trà cho cô, cảm thấy độ ấm trà vừa phải mới đưa tới trước mặt Tô Vi Vĩ.
Tô Vi Vi cũng biết bản thân quá nóng lòng.
Nhưng... Đó không phải do nhà cửa sao.
"Cảm ơn anh, Cố Dung Thời."
Dù sao chú Vương cũng ở đây không trốn đi đâu được, đúng là nôn nóng cũng vô dụng.
Nâng chén trà lên uống một ngụm, cả người Tô Vi Vị cũng dần bình tĩnh lại. "Chú Vương, nhận được điện thoại của chú cháu hơi sốt ruột, xin lỗi chú."
'Không sao đâu.
Chú Vương ha ha cười, nhưng khi liếc nhìn Tô Vi Vi và Cố Dung Thời, ý cười trong mắt càng sâu thêm.
Hai đứa trẻ này, tình cảm đúng là tốt đấy.
"Khu.
Cố Dung Thời ho nhẹ một tiếng, chú Vương lập tức thu hồi ánh mắt, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
Ông ấy không nhìn lung tung đâu.
"Cố Dung Thời, cổ họng anh khó chịu à?"
Tô Vi Vi quay đầu nhìn Cố Dung Thời.
"Lúc sáng ăn cơm anh đã ho khan, có phải hai ngày nay cảm lạnh không? Trà xanh tính hàn anh đừng uống nữa."
Tô Vi Vi lấy chén trà trước mặt Cố Dung Thời đi, kêu phục vụ đổi thành hồng trà, và một đĩa điểm tâm kèm với trà, rồi mới bắt đầu đi vào vấn đề chính.
"Chú Vương, phiền chú nói cho cháu biết tình hình nhà ở đi."
"Không thành vấn đề."
Chú Vương cúi đầu nhìn chén trà trước mặt, trâm giọng nói.
"Thật ra là chuyện này là do xưởng chế tạo máy..."
Theo lời giới thiệu của chú Vương, cuối cùng Tô Vi Vị cũng hiểu được.
Trước đó không lâu xưởng chế tạo máy Hàng Châu tuyên bố phá sản, rất nhiều người trên con phố đó đều là công nhân của xưởng chế tạo máy, một khi nhà máy phá sản, họ cũng mất kế sinh nhai, để tiếp tục cuộc sống, một số người đưa ra chủ ý bán nhà.
Nhưng mà người Hoa trong nước rất xem trọng nhà, không đến bước đường cùng thì họ sẽ không bán nhà.
Sở dĩ có nhiều người lập tức muốn nhảy ra bán nhà như vậy, chủ yếu là nghe nói, có người sau khi mua xưởng chế tạo máy ban đầu, họ nói muốn mở một xưởng in.
Như mọi người cũng biết, xưởng in sẽ sinh ra một lượng lớn nước thải công nghiệp, đến lúc đó môi trường bị ô nhiễm, quan trọng là nước bị ô nhiễm, ảnh hưởng lớn hơn bình thường rất nhiều. Chính là bởi vì tin tức này, những người này mới muốn dọn đi càng sớm càng tốt, cũng vì chuyện này có nhiều người muốn bán nhà như vậy.
Xưởng in?
Tô Vi Vi nhíu mày.
Xưởng in đúng là sẽ sinh ra một lượng lớn nước thả công nghiệp, cũng gây ô nhiễm không khí rất lớn.
Nếu thật sự muốn mở xưởng in ở khu vực lân cận, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.
Khó trách có người muốn dọn đi.
Thừa lúc tin tức chưa truyền đi hoàn toàn, có thể bán nhà với giá cao, nếu xưởng in thật sự được mở rồi, chỉ sợ giá nhà ở khu vực đó chắc chắn sẽ giảm nhiều.
Chỉ là...
Tô Vi Vi cẩn thận nhớ lại.
Kiếp trước hình như không có việc này.
Xưởng in gì đó, căn bản không có xuất hiện, ngược lại sau đó cải tạo thành khu phố thương mại.
Chuyện này...
Rốt cuộc là tin tức giả, hay hiệu ứng cánh bướm nhỏ do cô sống lại làm thay đổi?