Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266 - Dò Hỏi Tin Tức

Chương 266 - Dò Hỏi Tin Tức Chương 266 - Dò Hỏi Tin TứcChương 266 - Dò Hỏi Tin Tức

"Chú Vương, cám ơn chú nói cho cháu biết tin tức này, như vậy đi, phiên chú về thu thập thêm một chút tin tức, cháu trở về cũng suy nghĩ thật kỹ."

Cuối cùng Tô Vi Vị vẫn chưa quyết định được.

Tin tức xưởng in gì đó, đến quá đột ngột, cô nên đi hỏi thăm một chút mới được.

Chỉ là...

Cụ thể nên hỏi thăm như thế nào, chính là vấn đề nan giải.

Cho đến khi Tô Vi Vị rời khỏi quán trà, vẫn chưa nghĩ ra ý tưởng gì hay.

Ai, sống lại nửa năm, cố gắng kiếm tiền, xã giao gì gì đó cô hoàn toàn không biết như thế nào, muốn biết tin tức nội bộ, quả thực khó như lên trời.

Một khi đã như vậy...

"Cố Dung Thời, em đi xử lý chút việc, anh về trước đi."

Tô Vi Vi cười với Cố Dung Thời, chuẩn bị kêu giúp anh chiếc xe ở bên đường chở Cố Dung Thời về trước.

"Sao anh phải vê trước?"

Đôi lông mày xinh đẹp của Cố Dung Thời hơi nhíu lại.

"Vi Vi, nếu em muốn tìm hiểu tin tức, anh có thể giúp em."

Vì sao lại muốn bỏ anh lại.

Hay, Vi Vi cảm thấy anh sẽ cản trở em sao?

Ứm (O-o)??

Tô Vi Vi nghiêng đầu.

"Cố Dung Thời, có phải anh hiểu lầm gì không? Là em lo anh chạy ngoài đường, nếu trúng gió bị cảm thì phải làm sao? Không phải mấy ngày nữa anh phải trở về ăn tết với ba mẹ sao? Trở về chảy nước mũi hắt hơi, tóm lại không được tốt lắm đúng không?”

Thì ra Vi Vi lo lắng cho cơ thể của anh.

Tâm trạng Cố Dung Thời vốn có chút buồn bã nháy mắt đã biến mất.

"Anh không sao, vừa rồi Vi Vi cho anh uống chút hồng trà, đã hết hẳn rồi, hơn nữa, bị cảm chứng tỏ sức đề kháng cơ thể anh giảm xuống, chạy tới chạy lui ở ngoài đường đúng lúc rèn luyện cơ thể, đó là điều anh cầu mà không được đó chứ”" Tô Vi Vi:... Cố Dung Thời, em nghi ngờ anh lừa dối em.

Cho dù đúng là sức đề kháng của cơ thể giảm dẫn tới bị cảm, nhưng ra ngoài đi dạo một chút là sức đề kháng của cơ thể có thể tăng lên sao?

Sao em có thể tin được?

Nhưng...

Cố Dung Thời nếu đã nói như vậy, Tô Vi Vi cũng không có cãi lại anh.

"Được rồi, vậy phiên anh giúp em làm chuyện này đi, nếu khó chịu nhất định phải kịp thời nói với em nhé."

"Không thành vấn đề."

Cố Dung Thời gật đầu, nhìn ngoan đến bất ngờ, khiến tay Tô Vi Vi nhịn không được có hơi ngứa.

Ngày thường là đại soái ca lạnh lùng thì nay đột nhiên lộ ra vẻ ngoan ngoãn như vậy, khiến người ta không nhịn được muốn sờ.

Không được, Tô Vi Vi, cô phải tự khống chế bản thân.

Cô chính là người phụ nữ kiếm thật nhiều tiền.

Đàn ông nào có mùi tiền.

"Được, trọng điểm của chúng ta bây giờ... Chính là xác nhận, ở đây có định mở xưởng in hay không."

"Vi Vi em muốn tìm người hỏi thăm thông tin nội bộ sao? Có lẽ anh có thể giúp em."

'no no noÙ”

Tô Vi Vi lắc lắc ngón tay.

"Cái gọi là thông tin nội bộ, cũng không chắc chắn là tin tức thật, cổ đông thị trường chứng khoán Trung Hoa vì sao luôn bị cắt tỏi tây? Đó chính là bởi vì, thật sự có quá nhiều thông tin nội bộ trong cổ đông.

"2"

Cố Dung Thời lần đầu tiên nghe thấy cách nói này.

"Vậy Vi Vi em định...

"Xã giao gì đó, em chưa biết cách, nhưng... Em là ai? Em chính là Vi Vi đầy bản lĩnh”

Tô Vi Vi cười bí ẩn, không tiếp tục bật mí cho Cố Dung Thời.

Người ưu tú, luôn dựa vào sự bí ẩn để duy trì khoảng cách. Tiếp theo, để chị Vi Vi dạy em cách thông minh hơn.

Xem cách mà người đầy bản lĩnh đưa ra phán đoán...

Tô Vi Vi đưa Cố Dung Thời đến thẳng chợ bán nguyên vật liệu.

"Ông chủ, nước xả vải này ông lấy bao nhiêu tiền?"

Tô Vi Vi ra dáng hiểu biết dò hỏi.

Ông chủ là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, đang lười biến phơi nắng, nghe vậy nhìn sang, thấy người đến là hai đứa trẻ, lập tức nhắm mắt lại.

"Đi đi đi, con nít đừng lộn xôn."

Tô Vi Vi không tức giận, ngược lại tiếp tục dò hỏi đàng hoàng.

"Ông chủ, mở cửa làm buôn bán sao còn để ý khách lớn hay nhỏ tuổi, tiền trao cháo múc, gặp người trẻ tuổi như tôi không phải ông càng vui hơn sao, quỷ nhỏ nhà ai lại đến, đúng lúc có thể chém kiếm bộn tiền."

Đen tối.

Ông chủ nhịn không được trợn mắt nhìn qua.
Bình Luận (0)
Comment