Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267 - Mục Đích

Chương 267 - Mục Đích Chương 267 - Mục ĐíchChương 267 - Mục Đích

Nói như vậy thật ra không sai.

Nhưng... Cô bé, cô tự xưng là quỷ nhỏ, còn muốn tôi lừa cô.

Chuyện này có phải hơi kỳ lạ hay không?

"Xem cô này cô bé rất thú vị, cô muốn lấy hàng, vậy đây là số."

Vừa nói, ông chủ vừa đưa 5 đầu ngón tay.

Tô Vi Vi gật đầu, lại lắc đầu.

"Ông chủ, vậy là ông không thành thật, trước kia đều giá này."

Bàn tay nhỏ không mở hết ra, đưa bốn đầu ngón tay nhỏ ra.

Ông chủ lập tức lắc đầu.

"Cái con bé này đúng là lộn xộn, nước xả vải trước nay vẫn luôn có giá này, chưa bao giờ có giá như cô nói, được rồi được rồi, không mua thì đi mau."

"Ông chủ."

Bước chân Tô Vi Vị vẫn không nhúc nhích.

"Giá cao ngất trời phải trả giá, đây là chuyện bình thường, tôi trả giá ông không đồng ý thì không đồng ý, dựa theo giá ông nói đi, ở đây ông có bao nhiêu hàng hóa?”

Sao?

Con bé này đúng thật là đến mua hàng sao?

Ông chủ nhìn Tô Vị Vi có hơi không chắc chắn, báo ra con số.

Tô Vi Vi trông có vẻ tiếc nuối.

"Ông chủ, chỗ này của ông cũng quá ít hàng rồi, căn bản là không đủ nhu cầu của tôi, thôi đi, tôi đi cửa hàng khác xem một chút."

Nói xong, trực tiếp lôi kéo Cố Dung Thời đi khỏi.

Đẳng sau, ông chủ không hiểu gì.

"Con bé này rốt cuộc cô có hiểu biết không? Nước xả vải trong kho nhà tôi là nhiêu nhất, cô tìm ở nhà nào thoả mãn nhu cầu của cô chứ?”

Vấn đề là... Chẳng lẽ con bé này muốn mua nước xả vải về để tắm sao?

Khi không mua nhiều nước xả như vậy làm gì?... Không chỉ ông chủ nghi ngờ, Cố Dung Thời cũng khá nghi ngờ.

Đặc biệt là sau khi Tô Vi Vi đưa anh đến xưởng nguyên liệu ở đây, dùng cách thức tương tự dò hỏi các loại nguyên liệu như chất san bằng, chất xuyên thấu, chất làm cứng, chất chống thấm, ... Cố Dung Thời càng thấy kỳ lạ hơn.

"Vi Vi, đây rốt cuộc là em đang làm gì vậy?"

Đúng lúc Tô Vi Vi cũng đang nghe ngóng tin tức mà cô muốn hỏi thăm, bị gió lạnh thổi lâu như vậy, bản thân Tô Vi Vi cũng cảm thấy hơi khó chịu, nhìn lại khuôn mặt Cố Dung Thời trắng như ngọc.

"Đi, chúng ta tìm một chỗ uống gì đó nóng trước rồi nói."

Thời đại này không giống 20 năm sau mà có khắp nơi đều mở quán cà phê quán trà sữa gì đó, hiện tại muốn uống thứ gì đó nóng thì ở Hàng Châu chỉ có quán trà là được mở nhiều nhất.

Nhưng...

Trẻ con uống nhiều trà cũng không tốt, Tô Vi Vi suy nghĩ cùng Cố Dung Thời tìm một tiệm ăn vặt, gọi hai bát canh lòng dê, uống một chút cho ấm.

Mùi tiêu cay nồng nặc, lập tức khiến cho cả người ấm áp.

"Thật ra... Muốn phán đoán Hàng Châu có mở một xưởng in hay không, cách chính xác nhất không phải tìm người thám thính tin tức nội bộ, mà là nhìn đầu chuỗi cung ứng và cuối chuỗi cung ứng của xưởng in, chính xác mà nói là nhìn đầu chuỗi cung ứng của xưởng in, nếu thật sự có người muốn mở một xưởng in ở Hàng Châu, máy móc có thể sản xuất ở nơi cố định, nhưng thuốc nhuộm và nguyên vật liệu nhất định phải mua ở Hàng Châu."

"Thuốc nhuộm của xưởng in có khả năng sẽ nhập trực tiếp từ nơi khác, nhưng những thứ như chất tẩy rửa, chất làm đều màu, chất thẩm thấu, chất làm mềm, chất làm cứng, chất chống thấm, chất kháng khuẩn, ... Sẽ không thể mua từ những nơi khác, chủng loại quá phức tạp lượng dùng lại không nhiều, vẫn là chọn mua ở địa phương là tiện nhất."

"Cho nên...

Cố Dung Thời hơi hiểu những hành động vừa rồi của Tô Vi Vi là có ý gì, mắt nhìn Tô Vi Vi còn có chút tán thưởng.

Tô Vi Vi đã sớm chờ giờ khắc này, nhận lấy ánh mắt tán thưởng kia của Cố Dung Thời, lập tức trong lòng ca hát nở hoa (° v°)⁄/.

Vi Vi tôi, xuất sắc như vậy!
Bình Luận (0)
Comment