Chương 275 - Tự Trừng Phạt
Chương 275 - Tự Trừng PhạtChương 275 - Tự Trừng Phạt
Nếu người đứng ở chỗ này là mẹ Tô hoặc ba Tô hay đám người Tô Mạn Mạn, khẳng định đã sớm nhịn không được mà đưa xá xíu trong tay cho Tiểu Huyên Huyên.
Nhưng mà...
Giờ phút này đối mặt Tiểu Huyên Huyên, là Tô Vi Vi.
Tô Vi Vi cười rất chi là hiền lành, "Huyên Huyên à, đây không phải là đồ ăn nha. Đây là chính là plastic.'
Tiểu Huyên Huyên: (-)?
Cô bé còn nhỏ tuổi nhưng chị Vi Vi đừng lừa gạt cô bé như vậy nha.
Vừa rồi cô bé rõ ràng đã trộm nếm qua.
Đó là thịt thịt!
Là thịt thịt ăn rất ngon!
Tô Vi Vi tiếp tục lừa gạt trẻ nhỏ.
"Huyên Huyên à, loại plastic này thoạt nhìn giống thịt, ăn lên cũng giống thịt, nhưng nó thật sự chính là plastic nha. Người lớn ăn xong sẽ không bị gì, nhưng trẻ nhỏ ăn xong sẽ bị đau bụng, chính là cái loại đau đến ba ngày ba đêm luôn đó."
Tiểu Huyên Huyên:... Oa /(To T)/-
Cô bé không muốn bị đau bụng!
Lần trước cô bé trộm ăn vụng một ly kem lớn, kết quả là bị đau bụng tới hai ngày. Hiện tại Tiểu Huyên Huyên vẫn còn khắc rất sâu ký ức đó.
Nhưng mà...
Hiện tại quan trọng nhất chính là...
"Chị hai, nhưng mà...nhưng mà vừa nấy em có ăn vụng một miếng đó rồi, bây giờ phải làm sao đây ạ?”
Cô biết ngay là như vậy mà.
Tiểu Huyên Huyên, em có biết hay không, dầu mỡ trên khóe miệng đã sớm khiến em bị bại lộ rồi.
Cô biết ngay em ấy chính là một đứa trẻ tham ăn còn biết ăn vụng.
Tuy rằng hù dọa trẻ nhỏ là không tốt. Nhưng hù dọa thành công thật sự rất vui vẻ.
Tô Vi Vi nhịn xuống để chính mình không cần cười ra tiếng.
Vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Huyên Huyên.
"Em đã ăn một viên rôi? Em đều đã ăn rồi tại sao còn nói với chị là em muốn nếm thử? Tiểu Huyên Huyên, em đây là đang lừa gạt chị hai sao?"
Tiểu Huyên Huyên:...>(°/]1°;)
Làm sao đây?
Đau bụng cùng lừa gạt chị hai.
Cùng một cấp bậc thương tổn...
Không, hình như lừa chị hai sẽ phải chịu thương tổn lớn hơn.
Nếu không...
"Ách, kỳ thật em, hình như em cũng chưa ăn qua...o(+r-)o'
Cô bé quá khó khăn.
Hình như lừa gạt chị hai có tính nguy hiểm sẽ lớn hơn, vậy nên cô bé vẫn là chịu đựng đau bụng ba ngày ba đêm đi.
Tô Vi Ví:...
Nói thật, cô thật sự không nghĩ tới sẽ có phát triển thành như vây.
Cô... Cô ở trong lòng Huyên Huyên rốt cuộc là cái hình tượng gì vậy?
Hít một hơi thật sâu, Tô Vi Vi buông chén xá xíu trong tay ra ngồi xổm xuống để bản thân có thể nhìn thẳng vào mắt Tiểu Huyên Huyên.
"Huyên Huyên, thực xin lỗi. Vừa rồi là chị hai lừa gạt em, thật ra thứ kia chính là thịt ăn rất ngon, cũng không phải là plastic gì đó, cũng sẽ không khiến Huyên Huyên bị đau bụng.
Huyên Huyên:... Khắp chốn mừng vui, cô bé không cần bị đau bụng! ( v)
"Lần này là chị hai không đúng, không nên lừa gạt Huyên Huyên. Huyên Huyên nguyện ý tha thứ cho chị hai sao?”
Huyên Huyên có chút ngây thơ mà chớp chớp mắt.
Chị hai cũng sẽ phạm sai lâm sao?
Hơn nữa chị hai còn muốn được cô bé tha thứ?
Loại cảm giác này... Thật là xa lạ quá nha. Nhưng mà... Cô bé cảm giác có hơi vui sướng là thế nào vậy nhỉ?
Tiểu Huyên Huyên nắm chặt nắm tay nho nhỏ của cô bé (p>woq)
“Huyên Huyên nguyện ý tha thứ cho chị hai ạ.'
Ha ha ha, chuyện vui nhất đời người.
Hôm nay cô bé đã đạt được -
"Ừm, chị hai rất cảm ơn Huyên Huyên, Huyên Huyên thật là một tiểu thiên sứ đáng yêu, chị thích em nhất."
Tô Vi Vi ôm lấy Tiểu Huyên Huyên, hôn hôn lên khuôn mặt thịt đô đô mang theo nét trẻ con của cô bé (2 3) r-
Ai nha -
Tiểu Huyên Huyên thẹn thùng che lại mặt của chính mình, cả người cô bé lại lần nữa vặn thành một cái bánh quai chèo.
Thật là ngượng ngùng quá đi mất ⁄(⁄⁄*⁄u0⁄*⁄⁄)⁄-
"Tuy rằng Huyên Huyên đã tha thứ cho chị hai, nhưng chị hai đúng là có nói dối lừa gạt em, đây thật sự không phải là thói quen tốt. Vậy nên, chị sẽ tự trừng phạt chính mình mà quay mặt vào cửa sổ nửa tiếng đồng hồ."
Tô Vi Vi đi đến trước cửa sổ sát đất. Cái cửa sổ hoàng kim, vị trí chuyên chúc mà trước kia Tiểu Huyên Huyên thường hay quay mặt vào để đứng phạt, bắt đầu tự trừng phạt chính mình.
Huyên Huyền kinh ngạc.
Cái này... Còn có thể có loại hành động tự trừng phạt chính mình này sao?
Này cũng quá... có ý tứ đi?
Chỉ là...