Chương 276 - Lưu Lại Khoảnh Khắc
Chương 276 - Lưu Lại Khoảnh KhắcChương 276 - Lưu Lại Khoảnh Khắc
Tiểu Huyên Huyên cọ cọ mà đi đến bên cạnh Tô Vi Vi, tứm quần ngủ của cô.
"Chị hai, Huyên Huyên không có tức giận, không cần, không cần cái kia... Tự trừng phạt chính mình."
Tô Vi Vi xoa xoa đỉnh đầu Tiểu Huyên Huyên.
"Tuy rằng Huyên Huyên không tức giận, nhưng chị hai lừa gạt Huyên Huyên là chị hai không đúng cần phải tiếp thu trừng phạt. Chị em nhà họ Tô chúng ta tuyệt đối sẽ không đi lừa gạt người khác!
Giờ phút này, Huyên Huyên từ trên người Tô Vi Vi cảm nhận được... Ánh sáng chính nghĩal
Thật, thật là cảm động nha -
Cũng có chút hổ thẹn.
“Chị hai, thật ra... thật ra Huyên Huyên cũng lừa gạt chị.
Tiểu Huyên Huyên nhỏ giọng ấp úng nói, cũng không ngừng lắc lư thân thể thịt mum múp của cô bé.
“Thật ra, thật ra Huyên Huyên cũng đã ăn qua cái thịt kia.
Hu hu hu, cô bé nói dối, cô bé là đứa trẻ hư.
Ở góc độ mà Huyên Huyên nhìn không tới, Tô Vi Vi rốt cuộc lộ ra một cái mỉm cười thiệt tình.
Được rồi, trong khoảng thời gian này việc cải tạo ra một Tiểu Huyên Huyên mới coi như cũng có một chút hiệu quả, ít nhất là cô bé đã biết phân biệt thị phi, cũng dám thừa nhận sai lâm của bản thân.
Lúc này, cô bé rất yêu cầu được cổ vũ.
"Thì ra Huyên Huyên thật sự đã ăn qua à, tuy rằng chị hai có hơi đau lòng vì bị Huyên Huyên lừa gạt, nhưng chị thật sự cũng rất vui vì Huyên Huyên nguyện ý nói ra sự thật với chị, hơn nữa... Chị hai tin tưởng sau này Huyên Huyên sẽ không bao giờ lừa gạt chị nữa, đúng không?”
Tiểu Huyên Huyên vội vàng gật đầu.
'Sẽ không, sẽ không -'
Tô Vi Vi cười hiền lành. "Thật tốt, vậy thì... Tiểu Huyên Huyên cùng nhau quay mặt vào cửa sổ với chị hai đi."
Huyên Huyên:... Vẫn cảm thấy có cái gì đó, tựa hồ... không đúng lắm?
Thời điểm Cố Dung Thời đến Tô gia, vừa vặn thấy cảnh Tô Vi Vi cùng tiểu Huyên Huyên tựa vai nhau nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Đây là...
Anh nghi hoặc nhìn qua Tô Mạn Mạn.
Tô Mạn Mạn đang ngồi trên sô pha, vừa nhìn hai nhóc con tạo dáng, đôi tay không ngừng loạt soạt trên giấy vẽ.
Thân ảnh Tô Vi Vi với tiểu Huyên Huyên dần hiện ra.
Cho dù cô không có smartphone chụp lại những khoảnh khắc dần trưởng thành của em mình...
Nhưng cô có đôi tay có thể vẽ lại cảnh đó.
Có tài chính là ghê gớm vậy đó.
Cô sẽ vẽ lại tất cả.
Nghe thấy thanh âm của Cố Dung Thời, Tô Mạn Mạn nghiêng đầu đáp.
-Hai đứa nó đang tự trừng phạt.
Nói xong lại hạ thấp thanh âm xuống.
"Vi Vi muốn làm gương tốt, dạy Huyên Huyên làm trẻ ngoan thì không được nói dối. Vi Vi thật đúng là lợi hại, chuyện dạy dỗ trẻ con cũng làm được, còn làm rất tốt."
Hôm nay lại kiếm thêm được một thành tự "Em gái thật lời lại”!
Cố Dung Thời rất tán đồng chuyện này.
"Vi Vi thật sự rất giỏi, dạy dỗ trẻ con cũng rất giỏi."
Cố Dung Thời không đi quấy rây Tô Vi Vi cùng em gái bồi dưỡng tình chị em nữa.
Nhìn một màn hai thân ảnh nho nhỏ bên cửa sổ xong liền về nhà, lúc quay lại...câm theo 1 cái camera.
Răng rắc răng rắc chụp lấy vài tấm, sau đó âm thầm giấu đi.
Loại ảnh chụp ảnh này, tạm thời đừng để Tô Vi Vi thấy thì hơn...
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Chân nhỏ của Huyên Huyên đã có chút đứng ngồi không yên. Ngày thường đều đã quen bay nhảy, mặc dù tuổi của cô nhóc không lớn, nhưng sức lực lại chẳng vừa, chơi bời cả ngày cũng không biết mệt.
Nhưng...
Nhảy nhót với duy trì đứng im hoàn toàn bất đồng.
Làm vế sau thật sự rất tốn thể lực.
Thời gian dài trôi đi, chân nhỏ bắt đầu run lên.
"Đinh đính định...
Chuông báo qua 20 phút của đồng hồ vang lên.
Rung động lòng người.
Tiểu Huyên Huyên lảo đảo một chút, lập tức ngồi sụp xuống đất.
Cô bé quá mệt mỏi.
Tô Vi Vi cũng thả lỏng người.
Thân thể cô hiện tại dù còn trẻ, nhưng tập luyện lại quá ít.
Duy trì một tư thế như vậy suốt 20 phút cũng có chút chịu không nổi.
Duỗi tay, trực tiếp nhấc tiểu Huyên Huyên ném lên sofa.
"Trên mặt đất lạnh, cẩn thận ốm."
Em của mình, thương thì vẫn thương.
Tiểu Huyên Huyên vặn vẹo người, muốn tìm một tư thế thoải mái.
Cả người đang thành hình chữ X bắt đầu nạp điện.
Quả nhiên đã có chút quá sức rồi.
Nhưng mà... nạp điện qua một lúc, nhóc con lại lập tức tràn đây năng lượng.
Từ trên sofa bắt đầu bò xuống dưới, lăn đến bên cạnh Tô Vi Vi.
Mặc dù cô bé bị phạt đứng nhìn cửa sổ... Nhưng chị hai cũng đứng phạt cùng.
Nhân sinh tứ đại thiết...Cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ, cùng nhau chịu phạt, cùng nhau...học chung?
Hiện tại, không phải cô bé với chị hai chính là đạt được mối quan hệ này rồi sao, khăng khít khăng khít.