Chương 280 - Cái Gì Cũng Muốn
Chương 280 - Cái Gì Cũng MuốnChương 280 - Cái Gì Cũng Muốn
Cao ốc Hàng Châu.
Tô Vi Vi đưa Tiểu Huyên Huyên đến khu vực dành cho trẻ em.
Nhìn thấy vô số chiếc váy nhỏ xinh đẹp và các loại đồ chơi, đặc biệt là sau khi nhìn thấy búp bê.
Tiểu Huyên Huyên hoàn toàn phát điên.
Rất muốn.
Thật sự muốn tất cả.
Chỉ tiếc cô bé không có tiền.
Tiểu Huyên Huyên đau lòng quá a a a-
"Chị hai."
Tiểu Huyên Huyên thành thạo quay đầu lại, ôm lấy đùi Tô Vi Vi.
“Chị hai, những búp bê đó thật xinh đẹp nha.”
Tô Vi Vi gật đầu, "Ừm, cũng không tệ."
Tiểu Huyên Huyên tiếp tục kiên trì, "Trông chúng thật lạnh lùng, chúng ta đưa chúng về nhà và để bà nội may cho chúng những chiếc váy nhỏ xinh đẹp được không?”
Tô Vi Ví:...
Không tồi không tồi, vì thói quen có thể nói dài dòng, logic như vậy.
Con người, quả nhiên đều có thể đào tạo.
Nhìn xem, Tiểu Huyên Huyên này không phải trưởng thành rồi sao?
"Huyên Huyên muốn đưa chúng về nhà, cho chúng váy nhỏ xinh đẹp sao?"
Tiểu Huyên Huyên gật đầu thật mạnh, "Dạ dạ dạ!"
Chị hai, lần này chị rất hợp tác nha -
Huyền Huyên yêu chị -
Nhưng mà...
Sao cô có thể phụ danh hiệu đại ma vương của mình chứ?
"Huyên Huyên có thứ mình yêu thích là chuyện tốt, nếu em muốn đưa những búp bê đó về nhà, vậy em dùng váy nhỏ đổi chúng đi." Huyên Huyên: (-)?
"Hôm qua, em bị ông ngoại tố cáo những chuyện xấu, 10 chiếc váy nhỏ đã thành 6, đây là chị hai đã giảm bớt cho em đó."
Huyên Huyên: >(°/H°;) 5
"Bây giờ, 6 cái váy, em có thể dùng 1 cái đổi một con búp bê, sau đó là dùng 1 cái đổi lấy việc bà ngoại ra tay làm giúp một chiếc váy cho búp bê, Huyên Huyên, em nhìn xem rồi phân chia đi."
Huyên Huyên: ( @S#)o
Thật khó khăn cho cô bé.
Cuộc sống, sao lại đối xử với cô bé như vậy?
Tô Vi Vi cười tửm tỉm hối thúc Tiểu Huyên Huyên.
"Huyên Huyên, quyết định nhanh lên, em xem ở bên kia, cũng có bạn nhỏ định đi tới đây, nếu em không quyết định nhanh, váy nhỏ xinh đẹp và búp bê mà em muốn sẽ bị người khác lấy trước mất, đúng rồi, Huyên Huyên, em đếm được không?"
Huyên Huyên: Trái tim tan nát (:3" ⁄)
Cô bé vẫn có thể đếm trên đầu ngón tay.
Vì ăn vụng với ông ngoại Chu, Tiểu Huyên Huyên đã có nhận thức về tiền.
Mà vì có thể giám sát, không, chăm sóc ông ngoại Chu, Tiểu Huyên Huyên nhanh chóng nắm được phép tính cộng trừ trong vòng 10 ngón tay.
Làm một đứa trẻ hơn 2 tuổi gần 3 tuổi, thật sự quá khó khăn cho cô bé.
Huyên Huyên cúi đâu mân mê những ngón tay nhỏ đầy thịt của mình một lúc.
Sau đó...
Cái nào cũng đều tiếc hết.
Chiếc váy nhỏ xinh đẹp, cô bé cũng muốn, búp bê xinh đẹp, cô bé cũng muốn.
'0a...
Đừng hiểu lầm, đây không phải là Tiểu Huyên Huyên khóc, mà là từ cửa hàng bên cạnh truyền đến.
Đứa trẻ khóc xé ruột xé gan, còn có tiếng la lối khóc lóc lăn lộn.
"Con muốn, con muốn, con đều muốn -"
"Con muốn ô tô nhỏ, con muốn máy bay nhỏ -" "Mua tất cả cho con"
"0a oa oa, người bắt nạt con, con sẽ đi nói với ba-"
Quỷ nhỏ ra đường, người rảnh rỗi tránh xa.
Tô Vi Vi đứng trước cửa tiệm, nhìn thấy nhiều người khách ra khỏi cửa hàng bên cạnh.
Ồn ào quá.
Bên cạnh, Tiểu Huyên Huyên đương nhiên cũng nghe thấy tiếng ôn ào của quỷ nhỏ kế bên.
Đôi mắt to như quả nho đảo vòng.
Chiêu này, thật ra cô bé cũng làm được.
Hơn nữa sử dụng rất tốt.
Mắt Tiểu Huyên Huyên nhìn xuống mặt đất.
Ưm, rất sạch sẽ.
Sẽ không làm dơ chiếc váy nhỏ mà cô bé vừa thay hôm nay.
Nếu không...
Cũng thử xem?
Như vậy không phải đều có thể có chiếc váy nhỏ xinh đẹp và búp bê xinh đẹp sao?
Tiểu Huyên Huyên duỗi chân ngắn nhỏ.
Ngã thẳng xuống đau quá, vẫn nên ngã từ từ thôi.
Chẳng qua...
Trong khoảnh khắc Tiểu Huyên Huyên sắp ngã xuống, cô bé... Nhìn thấy.
Nhìn thấy chị gái ác ma tươi cười nhìn sang.
Tô Vi Vị:... Chị lặng lẽ nhìn em biểu diễn.
Tiểu Huyên Huyên run rẩy rút cái chân ngắn nhỏ đang vươn ra, thật dễ thương ôm lấy đùi Tô Vi Vi.
"Chị hai, em rất ngoan -"
Em không giống quỷ nhỏ bên cạnh đâu.
Biểu hiện tốt như vậy, có phải nên khen thưởng hay không?
Nhưng mà... Không có. Tô Vi Vi ngược lại còn hối thúc Tiểu Huyên Huyên. Lựa nhanh lên, trễ quá chị không đợi nữa-