Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 281 - Đụng Ngã

Chương 281 - Đụng Ngã Chương 281 - Đụng NgãChương 281 - Đụng Ngã

Tiểu Huyên Huyên: "Em, em không cần oa oa."

Mấy người lạnh lùng thì lạnh lùng đi, dù sao em cũng không lạnh lùng được.

Tóm lại không thể chiếm chỗ váy nhỏ của em.

Tiểu Huyên Huyên tính ra, mua một con búp bê, sau đó mua một chiếc váy nhỏ, nhìn lại cô bé còn muốn chiếc váy nhỏ, quá lỗ.

Cho nên, Tiểu Huyên Huyên dứt khoát vứt bỏ những con búp bê xinh đẹp đó.

Có thời gian diện cho những con búp bê đó, không bằng tự diện cho mình một chút.

Ngược lại...

"Chị hai, em muốn dùng một cái váy đổi gấu lớn."

Tiểu Huyên Huyên chỉ vào con gấu màu nâu nhạt cao nhất lớn nhất kia, liên tiếp phát ra tín hiệu mua sắm cho Tô Vi Ví.

Tô Vi Vi:... Đứa nhỏ này, em đúng là người không lớn tâm không nhỏ nha, vừa ra tay là chọn thứ đắt nhất.

Nhìn thấy Tô Vi Vi chỉ nhìn cô bé không trả lời, Tiểu Huyên Huyên sốt ruột, "Chị hai, Tiểu Hổ... Có một con gấu to như vậy, em cũng muốn."

Đâu của thằng em ở dưới sao có thể so được với chị lớn?

Mắt Tiểu Huyên Huyên còn nhìn con thỏ lớn bên cạnh con gấu lớn.

Mặc dù...

Thoạt nhìn con thỏ trông đẹp hơn, nhưng...

Thỏ quá đáng yêu, không thể đánh lại lão hổ lớn của Tiểu Hổ.

Vẫn là gấu lớn tốt, đủ dữ.

Sau khi Tô Vi Vi nhìn chằm chằm vào Tiểu Huyên Huyên một lúc lâu, nhìn thấy Tiểu Huyên Huyên không dám nhìn thẳng, thậm chí tỏ vẻ đáng yêu cũng không dám, cuối cùng cô mới thu hồi tâm mắt.

"Được, vậy mua cho em, phần của em chỉ còn lại 5 chiếc váy nhỏ thôi."

Tết nhất, thỏa mãn cho mong muốn của tiểu đậu đinh một chút đi.

Trẻ em, đều thích đồ chơi lông nhung.

"Chị ơi, kế bên con gấu lớn còn có con thỏ lớn bên cạnh, em đều lấy." Nhận lấy ánh mắt khó hiểu của Tiểu Huyên Huyên, Tô Vi Vi cong khóe miệng.

"Con gấu lớn là của em, con thỏ là của chị."

Huyên Huyên: A...

"Nhưng mà, bất chợt có thể cho em chơi."

Huyên Huyên: Da...

Tiểu Huyên Huyên đi một bước quay đầu ba lần rời khỏi cửa hàng đồ chơi.

Tuy đã vì chiếc váy nhỏ xinh đẹp của mình mà từ bỏ búp bê, nhưng...

Vẫn rất luyến tiếc.

Nếu cô bé cũng là người có tiền thì tốt rồi.

-Phanh -"

"Lạch cạch -”

Tiểu Huyên Huyên đi đường không tốt, bị một bóng người giống như viên đạn nhỏ lao tới đụng vào, uych một tiếng ngã xuống đất.

Lần này một chút giảm xốc cũng không có, chẳng những ngã trên mặt đất, còn trượt về phía sau một đoạn dài.

Chờ đến khi cuối cùng Tiểu Huyên Huyên dừng lại, chớp chớp đôi mắt to, sau đó...

'Qa-"

"Huyên Huyên, Huyên Huyên không sao chứ, có khó chịu chỗ nào không?”

Tô Vi Vi vội vàng chạy tới, không dám tùy tiện động tiểu đậu đinh, sợ cô bé thật sự bị đụng trúng chỗ nào, chỉ có thể sốt ruột ở một bên cố gắng nhẹ giọng dò hỏi.

"Huyên Huyên, nói cho chị hai, em đau ở đâu?”

"Oa, tất cả đều đau, đau quá đau quái"

Từng giọt từng giọt nước mắt lớn không ngừng rơi xuống.

Tiểu Huyên Huyên thật sự nhịn không được.

Sao có thể đối xử với cô bé dễ thương như vậy?

Mông của cô bé dễ thương bị ngã nát thành tám cánh hoa rồi!
Bình Luận (0)
Comment