Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 288 - Chương 288 - Ghi Âm

Chương 288 - Ghi âm Chương 288 - Ghi âmChương 288 - Ghi âm

"Là con trai của tôi không hiểu chuyện, không nên va phải em gái của cô, là do tôi nhìn nhầm. Năm trăm đồng kia tôi sẽ trả lại cho cô, thật ra một bộ quần áo của trẻ con làm sao có thể đáng giá tới năm trăm đồng được."

"Trả tiền lại thì không cần, như vậy cũng tốt."

Tô Vi Vi vừa lòng cười cười, rốt cuộc dao trong tay cô cũng rời khỏi người nhóc mập mạp. Sau đó, cô dùng cán dao võ lên mặt người phụ nữ.

"Bà đã lớn tuổi như vậy mà còn không biết phạm sai lầm thì phải xin lỗi, vậy thì tôi cũng chỉ có thể dạy cho bà vậy. Làm người thì phải biết rằng đã làm sai phải nhận, phải biết xin lỗi. Đừng tưởng rằng bản thân có chút tiền có chút quyền thì muốn làm gì cũng được. Trên thế giới này, người có tiền, có quyên hơn bà có rất nhiều, cho dù có không bằng bà đi nữa thì... Thất phu giận dữ, huyết bắn ba thước, đây không phải là điều mà bà có thể chịu được. Làm người thì cần biết điệu thấp chút, lòng dạ đừng quá kiêu ngạo, nếu không cứ mãi kiêu ngạo như vậy chắc chắn sẽ có ngày gây ra tai họa."

Người phụ nữ gắt gao nắm chặt nắm tay, không có lên tiếng phản bác.

Trong tay Tô Vi Vi vẫn còn cầm dao kia kìa, bà ta không dám làm xăng làm bậy.

Đợi sau này...

Chờ bà ta điều tra được thân phận của cô nhóc này.

Bà ta...

"Đúng rồi, bà đã nghĩ ra sẽ trả thù tôi như thế nào chưa?”

Tô Vi Vi cười cười, quay đầu nhìn về phía Cố Dung Thời đang đứng bên cạnh.

"Cố Dung Thời, những chuyện xảy ra nãy giờ anh đều đã ghi âm lại rồi chứ?"

Ghi...ghi âm cái gì?

Người phụ nữ đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía chàng trai vẫn đứng bên cạnh.

Cố Dung Thời đang đứng bên cạnh Tô Mạn Mạn làm một thủ thế OK với Tô Vị Vi.

"Đương nhiên là đã ghi âm lại, vô cùng rõ ràng, còn có cả ảnh chụp."

Nói xong còn chỉ chỉ về phía máy camera đang treo trước ngực .

Rất tốt.

Trước khi Tô Vi Vi dùng dao uy hiếp thằng nhóc mập mạp này đã ra hiệu cho Cố Dung Thời một ánh mắt. Vốn dĩ còn lo lắng sợ Cố Dung Thời không hiểu được ý của cô nhưng lại không nghĩ đến anh đã nhanh chóng đi vào cửa hàng kỹ thuật số bên cạnh.

Lúc quay ra, trên tay đã nhiều hơn một cây bút ghi âm.

Đã ghi âm lại toàn bộ quá trình rồi, có sợ chưa?

Có ảnh chụp làm bằng chứng đó, có sợ chưa?

"Dì à, vừa rồi bà nói xin lỗi chúng tôi và việc bà đã thừa nhận 'hành vi phạm tội' của bản thân đều đã được ghi âm lại. Bà yên tâm, đảm bảo chất lượng, khẳng định sẽ không khiến bà thất vọng."

Người phụ nữ cảm thấy đầu óc bà ta có hơi không đủ dùng.

Cho nên...

Mấy việc nãy giờ cô nhóc này làm đều là vì muốn bà ta tự nhảy vào hố?

Lúc trước cô cầm dao hù dọa bà ta, không ngừng bắt bà ta xin lỗi đều là vì muốn ghi âm lại lời nói và hình ảnh bà ta nói xin lỗi các cô?

"Cô...cô muốn làm gì?"

Giờ phút này, người phụ nữ này nhìn Tô Vi Vị hệt như đang nhìn một ác ma.

Khuôn mặt tươi cười của Tô Vi Vi còn đáng sợ hơn gấp mấy lần so với tử thần đang câm lưỡi hái.

"Tôi có thể làm gì chứ?"

Tô Vi Vi tươi cười dị thường ấm áp.

"Tôi cũng chỉ là một cô bé nhu nhu nhược nhược không thể tự gánh vác mà thôi.

Đây không phải là do sợ hãi có người muốn làm khó tôi nên mới chuẩn bị trước một chút thôi sao?

Vạn nhất bên này bà mới nói xin lỗi với tôi quay đầu đã đi báo cảnh sát nói tôi cầm dao đả thương người thì làm sao bây giờ nha?

Lỡ đâu về sau bà còn đến tìm tôi gây chuyện hoặc gây ra phiền toái cho người nhà tôi thì phải làm sao nha?

Tôi cũng phải chuẩn bị chút gì đó để còn bảo vệ chính mình và người nhà đúng không?

Bây giờ có ảnh chụp và file ghi âm này, lỡ như sau này có ai gây ra phiền toái gì cho nhà tôi thì tôi sẽ cho rằng là do bà làm, do bà trả thù tôi.

Để tôi nghĩ thử xem, đến lúc đó tôi lên đi tìm lãnh đạo của bà...hay là đi tìm lãnh đạo của chồng bà đây? Nhìn bà không giống như người có bản lĩnh gì vậy nên chắn hẳn là do có ông chồng tốt đi?
Bình Luận (0)
Comment