Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 289 - Chương 289 - Tự Bế

Chương 289 - Tự Bế Chương 289 - Tự BếChương 289 - Tự Bế

Nếu chồng bà không phải là công chức nhà nước, vậy thì cũng là làm buôn bán nhỉ? Nếu là buôn bán thì thường rất chú trọng đến thanh danh, vậy sẽ càng đơn giản hơn.

Đấn lúc đó tôi nên đi tìm tòa soạn báo hay đài truyền hình đây?"

Người phụ nữ... Iha cho bà ta đi, cô nhóc này quá độc ác.'

Cô nhóc này chẳng những nói ra những chuyện bà ta đã muốn làm, thậm chí...

Thậm chí còn nhiều hơn so với suy nghĩ của bà ta.

Tại sao bà ta không nghĩ đến việc quay đầu sẽ đi báo cảnh sát nhỉ?

Không đúng, không đúng, trọng điểm là...

Trong tay cô nhóc này còn có chứng cứ' quay đầu lại bà ta còn làm thế nào mà trả thù cô nhóc này được nữa đây?

Thậm chí...

Chẳng lẽ bà ta còn phải bảo vệ cô nhóc này?

Nếu không, chẳng may cô nhóc này bị vấp ngã hay vị va chạm có phải hay không cũng muốn tính lên người bà ta?

Người phụ nữ có chút tan vỡ mất.

Bà ta cho rằng bản thân đã rất có thủ đoạn rồi.

Nhưng...

Bỗng nhiên đụng phải một người một lời không hợp liền rút dao, còn có thể lén lưu lại chứng cứ làm lợi thế. Bà ta...bà ta còn chưa có kinh nghiệm xử lý chuyện như này.

Thật là không ra bài theo lề thường nha.

Tô Vi Vi hoạt động cánh tay có hơi cứng đờ.

Nãy giờ cô vẫn luôn khống chế thằng nhóc mập mạp kia, cũng rất phí sức nha.

Một bên phải khống chế không cho nhóc mập mạp lộn xộn, một bên phải khống chế khoảng cách và lực đạo cầm dao.

Cô cũng chỉ muốn hù dọa nhóc mập mạp một chút mà thôi, không thể thật sự ra tay với một đứa nhỏ đúng không?

Cũng may tất cả đều thuận lợi.

Chờ đến khi hai tay hai chân đều khôi phục bình thường, Tô Vi Vi lập tức cười tủm tỉm chuẩn bị đi về phía chị cô và Cố Dung Thời đang đứng.

“Cô nhóc...cô cứ đi như vậy?”

Người phụ nữ theo bản năng hỏi lại.

Tô Vi Vi cảm thấy kỳ quái mà nhìn bà ta.

"Bà người này thật kỳ quái. Tôi không đi chẳng lẽ còn ở lại ăn một bữa cơm với bà?"

Cô chỉ là không muốn em gái mình không duyên không cớ bị người ta bắt nạt cũng như không muốn chị gái mình bị người khác đổi trắng thay đen, vu oan giá họa mà thôi.

Hiện tại mọi việc đã giải quyết xong, không rời đi thì còn lưu lại làm cái gì?

Chị đây rất bận.

Một giây của chị đây là mấy chục vạn...khụ khụ, là mười mấy đồng.

Lưu lại người phụ nữ kia đang mặt dại ra, Tô Vi Vi đi về phía Tô Mạn Mạn. Đầu tiên là nhìn vào Tiểu Huyên Huyên đang ở trong ngực Tô Mạn Mạn.

"Huyên Huyên, chị hai đã dạy dỗ người xấu giúp em rồi, vui vẻ không?"

"Vui vẻ (v)”"

Tiểu Huyên Huyên vui vẻ muốn chết!

Quả nhiên, chị Vi Vi của cô bé là soái nhất!

Trên thế giới này, không có ai có thể càng đáng sợ hơn so với chị Vi Vi của cô bé!

Tất cả mọi người đều không phải là đối thủ của đại ma vương!

"Chị hai, Huyên Huyên cũng muốn trở thành người lợi hại như chị."

Tô Vi Vi cảm giác thành tựu bạo phát.

Nhìn thử xem, cô chính là chị gái tốt nhất Hoa quốc.

Tiểu Huyên Huyên hiện tại đã hoàn toàn bị chính cô làm cho cảm động.

Hiện tại hình tượng của cô ở trong cảm nhận của Tiểu Huyên Huyên khẳng định đang đặc biệt cao lớn!

Nhưng mà...

"Vê sau nếu có người bắt nạt Huyên Huyên, Huyên Huyên cũng... cũng sẽ câm dao dọa hắn!"

Tô Vi Ví:... Xấu hổ.

Vô cùng xấu hổ.

Hình tượng của cô trong lòng Tiểu Huyên Huyên chính là như vậy?

Quan trọng nhất là...

Cô chỉ là muốn cải tạo Tiểu Huyên Huyên từ một em gái hư hỏng chuyên đi hút thuốc, uống rượu, uốn tóc thành một ngoan bảo bảo nha, chứ không phải là muốn cải tạo cô nhóc thành một em gái hở cái là rút dao chém người!

"Thôi được rồi, vẫn nên để chị dẫn em đi mua váy nhỏ xinh đẹp đi."

Tô Vi Vi tự bế.

Thậm chí cô đều không cả muốn hướng về phía chị gái Tô Mạn Mạn biểu hiện hôm nay chính mình đã xuất sắc thế nào.

Tâm tình cô hiện tại rất phức tạp, cô rất muốn tự bế...
Bình Luận (0)
Comment